Page 55 - Người Làm Báo Xứ Đông
P. 55
tranG Thơ
Nghe điệu em Xoan dùng dắng chẳng Đều là lam lũ, trắng ngần thanh tao
muốn về Có khi nón úp bờ rào
Mà ngoài trời Để ai thấy được sang chào, nắm tay
Mưa vẫn cứ lê thê!... Để rồi có miếng trầu cay
Để rồi ta có hôm nay một nhà
thAnh hÒA Nón lá như thể bài ca
Mùa xuân trên rẻo cao Nón nghiêng tình tứ mặn mà thủy chung.
Mùa xuân đến với Hà Giang phạm hồng
Muôn hoa nở từ núi đá Xuân về
Hoa cải hoa mận bừng sáng
Hồng rực phơi phới hoa đào
Lang thang dạo phố chiều nay
Rẽ vào thăm chợ sắm ngay nhành Đào
Bản làng đẹp như truyện cổ
Váy Mông xúng xính xòe hoa Đường về người hỏi xôn xao ?
Chàng trai cưỡi ngựa lên chợ Thế rồi cũng rước Xuân vào nhà ta
Cô gái gánh củi về nhà
Ngoài vườn kìa mấy khóm hoa
Rượu ngô dậy men cay ngọt Vài cánh bướm mỏng từ xa lượn vào
Nắm xôi ngũ sắc thơm dẻo Hương vườn êm dịu ngọt ngào
Đượm vị thắng cố ấm ngậy Theo làn mưa bụi đưa vào mái hiên
Níu người ánh mắt trông theo
Kìa em cô gái tóc mềm
Ơi hàng cây xinh sa mộc Xoã buông hong gió ở bên hiên nhà
Lặng lẽ uy nghi bốn mùa Hương thơm em thả bay qua
Tươi xanh diệu kỳ sức sống Xuân thì con gái em hòa sắc xuân
Nắng mưa bất tử cùng hoa
Xuân về trời lạnh ấm dần
Ngày xuân đến với Mèo Vạc Cùng nhau trẩy hội bước chân nhịp nhàng
Say sưa hát lời của suối Hân hoan trên khắp đường làng
Tiếng khèn vượt dốc gạt mây Vui trong ngày hội rộn ràng cùng xuân
Ước được Khau Vai cùng Người…
Đi trong sắc phố tần ngần
bùi công Thả hồn theo gió cùng xuân thầm thì
Nón bài thơ Ngẩn ngơ thơ thẩn viết gì ?
Giang tay ôm cả xuân đi vào nhà
Em nghiêng chiếc nón bài thơ
Để cho ai đó ngẩn ngơ nhớ thầm phạm ánh sAo
Nón che trời nắng, mưa dầm Chợ hoa chiều áp Tết
Có khi đội nón, lúc cầm ở tay
Nón đựng cả mớ trầu cay
Nón để múc nước, nón thay gió trời Đào, mai theo khách về nhà
Nón bài thơ rất tuyệt vời Chỉ còn lại một em và bùa yêu
Nghiêng nghiêng vành nón đất trời vào xuân Ngổn ngang mùa cũ bao điều
Nón bài thơ với chân trần Rực lên một đoá hoa chiều...đợi xuân...
55