Page 54 - Người Làm Báo Xứ Đông
P. 54

tranG Thơ
          nguyễn thỊ bích                               tiêu hà minh
                   Xuân vươn mình...                       Về miền Kiếp Bạc


                                                           Khách về thăm thẳm miền Vạn Kiếp
             Tự hào thay  Đất nước Việt Nam                Tiếng gió còn vang sát thát thề
             Mấy ngàn năm,                                 Ai về Vạn Kiếp mùa thu ấy
             Lớp cháu con  đã chứng kiến, đã nghe          Ngỡ còn nghe động tiếng gươm khua
                                 Biết bao điều kỳ diệu
             Từ cậu bé lên ba Làng Gióng                   Cây gạo sân đền còn đỏ lửa
                Vươn mình lên ngựa diệt giặc cứu dân       Voi gầm ngựa hí vọng trời Nam
             Đất nước yên bình                             Non song một cõi âu vang mãi
                           Bay về trời là Thánh Gióng      Chói ngời đất Việt vọng giang san
             Tự hào thay
                             Một Việt Nam thơ mộng         Việc xưa dấu cũ trang sử mới
             Tạo hoá chuyển giao đều từ mùa Xuân           Nam Tào – Bắc Đẩu ngự non cao
             Hoa đua sắc, cây bật mầm xanh                 Giếng trong như ngọc vờn mắt ngọc
             Trai gái tìm nhau trong mùa xuân lộc biếc.    In dáng mây rồng mấy tầng cao
             Tự hào thay
                              Những trang sử Việt          Một ngày Kiếp Bạc miền Vạn Kiếp
              Là những mùa Xuân mở cõi dựng cờ             Theo thuyền song chiến Lục Đầu Giang
             Vua Quang Trung với Ngọc Hồi, Đống Đa         Người về bóng ngả ngàn chân bước
             Đem thống nhất cho trời Nam đất Việt          Bỗng thấy tự hào dân nước Nam.


             Rồi mùa Xuân,
                   Đảng Cộng sản Việt Nam thành lập     hà cừ
             Sức trẻ tuổi mười lăm                          Nghe điệu xoan
                                                                  em hát giữa ngày mưa
             Dựng  nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà

             Dân ta luôn nhớ sử ta
             Và mãi tự hào là con dân đất Việt.            Chỉ thấy tiếng em dịu dàng trong mưa rơi
                                                           Mưa mở hội Đền Hùng mùng mười
             Tự hào thay là tình đoàn kết                                    tháng ba quê mình đấy
             Đánh giặc ngoại xâm, xây dựng cơ đồ           Mắt anh cũng nhoè trong lời em hát vậy
             “Không có gì quý hơn Độc lập tự do”           Lời hát gì mà anh chỉ thấy dáng em thôi
             Lớp con cháu luôn khắc ghi lời Bác
                                                           Cái dáng tảo tần nắng mưa, canh cửi bồi hồi

             Đã qua một năm rồng Giáp Thìn vượt thác       Màu áo sẫm trong í a nhịp phách
             Đến Xuân này không ít những cam go            Từng cung bậc nhún nhường, đôi chân
             Có truyền thống ngàn năm                                                    nhẹ bước
                                Có Đảng, có Bác Hồ         Bàn tay mềm và dịu ngọt làn môi
             Cả nước, cả mùa Xuân
             Vươn mình bước vào kỷ nguyên mới…             Như lửa nồng, như dào dạt cơm sôi
                                                           Tiếng em hát làm cả trời mê đắm
                                                           Lòng anh hóa gừng cay muối mặn

           54  NGƯỜI LÀM BÁO XỨ ĐÔNG Xuân Ất Tỵ
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59