Page 45 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 45
THANH HÀ THẮM
0A€ 0ìềttgẨỈÍMíifr?C€iíW ítềxềí ‘P àôlp/u ú
chưa kịp chạm mùa
Dòng kỉnh lặng lẽ, ngọn bấc đã ừàn bờ vai tháng chạp
thì thầm m ột câu chuyện cổ xưa, áo tình nhân
Chuyện về bầy cò ừắng kéo mùa, sứt chỉ đường tà
Chuyện về những giấc m ơ bị bỏ quên trên triền lúa.
thương nhớ nào len lén về qua
Con nhan điển bắt cá, chiếc ghế em ngồi
vút cánh bay vào vòm trời như lưỡi rìu chém sáng, ban công còn thơm mùl hương chanh hương sả
Đôi ừích xanh cứ loay hoay mãi, sợi tóc cột tình già
phải chăng vì chưa biết đường tìm nhau?
mười nãm rồl mười năm
Bầy cò không chỉ chở xuân về, anh phôi phai mình m ột chiều trú rét
mà còn chở những giọt nắng cút áo
rơi loang lổ trên m ặt nước, môl thơm
những lời ru rơi xuống đồng sâu,
T
những dấu chân ai rơi vào giấc m ơ cũ kỹ.
Bông súng ngửa m ặt nhìn ừời,
ừôi đi như chiếc thuyền chở nỗi buồn,
Bông sen nghiêng mình,
lặng lẽ nghe gió hát khúc tình ca.
Dòng kinh không chỉ chảy,
Dòng kinh gói cả tháng năm, cả đời người,
Chảy qua tiếng khóc, qua nụ cười,
Chảy mãi, và chảy sâu hơn,
vào lòng đất,
vào những giấc m ơ bị lãng quên.
Gáo Giồng ơi, mùa xuân về rồi,
Nắng rót m ật lên vòm ừàm,
Mưa gọi chồi xanh m ở mắt,
Còn tôi,
tôi không chỉ xuôi theo dòng kỉnh,
mà đã xuôi vào chính mình,
đã chạm đến m ột cánh cửa:
đằng sau nó là tiếng gọi của mùa xuân,
và cả những giấc m ơ đang đợi hồi sinh.
T.H
TÂM NHƯ
Ta chia chữ khó làm hai
c 7 7 ỉ j ụ c k f l i ề m
CỘI mai vàng đó, lá thay bao lần
Tay cầm tờ lịch giao mùa Ta bày hy vọng ra sân
GIÓ xuân vừa đượm mấy tuần trà thơm
Bao nhiêu cũ mới được thua sẽ lành
Giật mình năm tháng trôi nhanh
Thương ta còn nợ loanh quanh nếp nhà Ta nâng hạnh phúc mỗi hôm
Nắng xuân nồng ấm, ấp ôm nổl niềm
Bàn chân thèm bước khơi xa Ta nhân mong ước nhiều thêm
Mong miền viễn kiến thiết tha vạn điều Mùa xuân mừng tuổi ấm êm phố phường.
Tuổi thêm m ột có bao nhiêu
Dòng sông trôi chảy chắt chiu tháng ngày T.N
SỔ 1-2 XUÂN ÂT TỴ 2 0 2 5 võnnghệ 41
THÁNG 1&2-2025