Page 49 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 49

Con lớn hom, có năm chị  lên xuồng giúp mẹ. Được mấy  thay đổi quá sức tưởng tượng!     Hai Thạnh ơi!  Sau ngày thống  cột bùn  lớn,  xóa  luôn  hai  cái
          Thu và đứa con gái đi cắt lúa  bó  lúa,  nó  bám  xuồng  trèo                                nhất đất nước, tui theo anh em  bóng của đồng đội anh vừa lao
                                                                             Cánh  đồng  mênh  mông
          ở  những  cánh  đồng  xa.  Mỗi  lên, dùng vôi ăn trầu tuốt đám                               trong  đoàn  K91  đi  khắp  nơi  xuống đó tránh bom!
                                                                        mọc đầy dưng lát, súng sen và
          công  cắt người ta trả chị  một  đỉa đeo  đen hai bắp  chân,  rơi                            tìm kiếm hài cốt anh em mình.
                                                                        cỏ  dại  không  còn nữa.  Trước                                     Sau  đợt ném bom,  xem
          giạ  lúa.  Cuối  mùa,  chị  gom  ra  nhúc  nhúc  trong  và  ngoài                            Giờ già rồi, chân chùn gối mỏi
                                                                        mắt anh là những mảnh vườn                                    ra chẳng còn  sự  sống nào tồn
          về  sân được vài  chục  giạ lúa.  khoang xuồng.                                              mà lòng cũng chưa yên, bởi tui
                                                                        sum  suê  cây  trái,  những  căn                              tại  trên  cánh  đồng,  bầy  máy
          Mừng  lắm!  Năm  đó,  không                  *                nhà  tường  mới  xây  mái  ngói   nghĩ  tới  chuyện  anh  em  còn
          biết ai báo lên đồn,  lính tráng                                                             nằm đâu đó đợi mình tới tìm...  bay  mới  chịu  rời  đi.  Anh  Ba
                                                                        tím đỏ,  những homestay xinh                                  Thăm nhớ như in lúc quay lại
          đem tàu xuống chở hết số lúa               *    *
                                                                        xắn chen trong sắc Sen hồng...       Chị Thu và các con chăm   tìm xác đồng đội. Thân thể các
          đem  đi.  Mặc  cho  chị  và  mấy                                                             chú lẫn hồi hộp  dõi theo từng
                                              Những  làn  có  dịp  bơi                                                                anh bị xé nát, máu me  xương
          đứa con gào khóc van xin, bọn                                      Nơi  anh còn có thể nhớ   nhát xẻng của các anh lính trẻ
                                         xuồng ngang qua vùng Hòa An                                                                  thịt tan nát, vung vãi khắp nơi.
          ác ôn vẫn bình thản vét mang                                  mang  máng  và  lờ  mờ  hình
                                         - Cao Lãnh, chị Thu và các con                                cắm vào lòng đất. Mồi cục đất   Một cánh tay và một đoạn ruột
          đi  đến  hột  lúa  cuối  cùng  của                            dung  được  trong  đầu  là  một   hất lên bờ như muốn làm cạn
                                         nhỏ cố ý đi thật chậm, quan sát,                                                             không biết của ai trong hai anh
          chị và các con.                                               vàm  sông  cạn,  nơi  con  rạch   dàn hy vọng của gia đình chị.
                                         để ý  từng cây gáo ở mé sông.                                                                văng  lên  cao,  treo  lủng  lẳng
                                                                        Cái  Tôm  nối  với  dòng  sông
               Đêm  đó,  trong  tuyệt  Gáo là cây mọc tự nhiên, mọc                                    Nắng lên cao, anh em nghỉ tay   trên một cành cây gần đó. Anh
                                                                        lớn tạo thành một ngã ba. Anh
          vọng, chị Thu lại thấy anh về.  san sát dọc bờ sông, mọc điệp   Ba Thăm đứng nhón chân, ước   ăn uống trước khi tiếp tục công   Ba cùng đồng đội gom những
                                         trùng ở xứ này. Trong số ngàn                                 việc  trong  khi  chị  Thu  cùng   gì  còn  sót  lại,  lấy  nylon  gói
               Chị nhất định đòi chồng                                  lượng khoảng  cách từ đây về   các  con và  anh Ba Thăm vẫn
                                         vạn cây gáo ấy, cây nào là cây                                                               chung rồi đào một hố nhỏ chôn
          phải  theo  chị  lên  đồn  đòi  lại                           thành  phố,  từ  vàm  sông  đến   nấn ná ngồi lại cạnh hố đào.
                                         đánh dấu nơi  chôn xác  chồng                                                                cạnh hố bom, nơi hai anh đã hy
          lúa. Anh không nói gì, ánh mắt                                nơi hố bom, nơi anh chôn xác
                                         chị,  theo  những  gì  đồng  đội                                                             sinh,  kế  bên  cây  gáo  cao  làm
          đỏ ngầu hằn lên căm hờn, nắm                                  đồng đội.                            Bỗng anh Ba Thăm nhìn
                                         anh  đã  nói?  Con  rạch  nào  là                             thấy  điều  gì  đó  quen  thuộc  dấu để sau này gia đình dễ tìm
          lấy  tay  chị  băng  đồng  hướng
                                         nơi quả bom rơi trúng cái đìa        - Có thể là chỗ này - Anh   trong  màu  đất  tươi  rói  vừa  mộ. Trên mộ khỏa bằng đất sợ
          về đồn Dân vệ đóng ở ngã ba
                                         nơi anh ẩn nấp trên đường rút  nói với cô gái đứng bên cạnh.   quăng  lên  khỏi  hố  đào.  Lần  địch quay lại tìm xác.
          sông. Anh tả xung hữu đột, tay
                                         quân?  Phải  chi  cây  cỏ  chúng  Cô  gái  là đứa  con thứ  tư  của
          cầm  súng  bắn xói  xả về  phía                                                              trong màu đất sét vàng có lốm
                                         biết  lên  tiếng?  Bao  lần  bơi  chị, đứa bé bị nhốt trong nhà,                                   Đúng  là  chỗ  này  rồi!
          kẻ  thù.  Chị  chạy  theo  chồng,                                                            đốm những mảng tro đen,  cái
                                         xuồng qua vùng đất ấy, chị đã  khóc  chán rồi ngủ ngày nào  -                                Màu đất và cả cái mùi đất ấy!
          chân  giẫm  lên  xác  người  còn                                                             màu đen của rạ đốt đồng,  của
                                         ước ao như thế. Người trực tiếp  giờ công tác trong một cơ quan                              Anh  Ba  Thăm  đào  thêm  vài
          tươi  màu  máu,  quyết tìm  cho                                                              khói  bom.  Giống,  giống  lắm!
                                         chôn cất chồng chị là một đồng  Văn hóa tỉnh. Cô chìa ra tờ bản                              nhát xẻng nữa.  Trong lớp bùn
          được những giạ lúa mà bọn ác                                                                 Anh  Ba  Thăm  đứng  bật  dậy,
                                         chí trong tiểu đội trinh sát. Anh  đồ vẽ tay, nói:                                           nâu hiện ra cái gói nylon màu
          ôn  vừa  mang  về  đồn...  Tỉnh                                                              bốc  nắm  đất  trong  tay  đưa
                                         ấy còn sống hay đã chết? Neu                                  lên  tận  mắt  nhìn kỹ,  sợ mình   xanh bộ đội cùng sợi dây căng
          giấc trong đêm, chị mới biết là                                     -  Chắc  phải  đi  thêm
                                         anh đã hy sinh, việc đưa chồng                                nhầm.  Đúng rồi, cái màu này,   võng  của  chính  Ba  Thăm  cột
          minh nằm mơ, lại khóc nức nở                                  chừng trăm mét nữa đó chú!
                                         chị về với gia đình không còn                                 cái màu quen thuộc của đất hồi   quanh ngày  ấy.  Ba Thăm  quỳ
          thương anh.
                                         chút hy vọng nào. Lần nào rời        Anh  Ba  không  tin  vào   ấy, nơi anh và đồng đội đào hố   hẳn xuống nước bùn,  ào khóc
                        *                khỏi đất Hòa An này, lòng chị  chuyện mê tín, càng không tin   để  chôn  cất  vội  vã  đồng  đội   lên như muốn trách  móc,  hời
                                         Thu cũng dâng trào nhiều nỗi  chuyện những nhà ngoại  cảm  trên đường rút quân! Anh chụp     dỗi:
                      *   *
                                         xót xa. Niềm tin trong chị vẫn  tìm mộ người chết trong chiến   chiếc xẻng đang cắm fren đống
                                         cháy bỏng nhưng những manh  tranh. Riêng chị và các con, dù   đất, lao xuống cái hố ngập ngụa      - Anh đây rồi, Hai Thạnh
                Chị Thu và các con đi cắt                                                                                             ơi! Anh nằm đây mà để vợ con,
                                         mối  mong  manh  về  nơi  anh  còn rất mơ hồ nhưng vẫn nắm    nước bùn. Người thương binh
          lúa mướn trên khắp cánh đồng                                                                                                đồng  đội  tìm  kiếm  mấy  chục
                                         yên nghỉ  của  chồng  cũng  vơi  níu ở cơ hội cuối cùng này mới   một  chân  vung  những  nhát
          vùng Đồng Tháp Mười. Nghe                                                                                                   năm nay!
                                         dần theo sức khỏe của chị. Các  hy vọng đưa anh về được với   xẻng  mạnh  mẽ,  cương  quyết,
          ở đâu thiếu công cắt, chị và sau
                                         con của chị lớn lên.  Chúng sẽ  gia đình. Cả đoàn đi thêm một   dứt khoát liên tục cắm sâu vào
          này là thằng con trai 9 tuổi thay                                                                                                 Chị  Thu  ngất  ngay  sau
                                         thay chị đưa ba của chúng nó  đoạn nữa. Cô gái ra hiệu dừng   lòng đất. Anh bỗng chốc giống
          chị Hai nó chống xuồng tìm tới                                                                                              đó.  Khi chị tỉnh lại thì hài cốt
                                         về với gia đình, đồng đội,  chị  lại trước một căn nhà mới xây.
          xin cắt để kiếm lúa về nuôi các                                                              như người  say. Anh như được   của chồng chị đã được đưa về
                                         luôn tự nhủ như vậy...         Sau khi trình bày mong muốn    tiếp thêm sức mạnh vô hình lên
          con.  Mùa lúa Nam Bộ  không                                                                                                 Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh chờ
                                                                        và  nguyện  vọng  tha  thiết  của   đôi tay rắn rỏi một thời trai trẻ,
          kéo  dài,  chỉ  duy nhất một vụ      Chị  Thu  theo  đoàn  tìm                                                              làm  lễ  truy  điệu trước  khi  an
                                                                        gia  đình,  rất  bất  ngờ,  người   liên tục, liên tục đào xới. Phía
          lúa mùa trong một năm.  Bằng  kiếm và quy tập hài cốt liệt sĩ                                                               táng ở Nghĩa trang Liệt sĩ tỉnh
                                                                        chủ nhà đồng ý cho đoàn tìm    bên trên hố, nhiều người đứng
          mọi  cách,  không  quản  đêm  về  rạch  Cái Tôm,  nơi  anh  hy                                                              nhà, nơi đồng đội của anh đang
                                                                        kiếm  đào  một  đường  dài  sát   vây  quanh  nhìn  anh,  tò  mò,
          ngày, chị và các con phải kiếm  sinh.  Trong  đoàn  còn  có  anh                                                            chờ anh về.
                                                                        vách  tường  căn  nhà  mới  của   ngạc  nhiên  xem  anh  vừa  tìm
          đủ lúa dự trữ ăn cả năm phòng  Ba Thăm, người đồng đội duy
                                                                        họ.  Một hố  đào  ngang  chừng   thấy được gì từ lòng đất. Ai nói           *
          khi giáp hạt, đúng vào lúc mùa  nhất của tiểu đội trinh sát sống
                                                                        2 mét, kéo dài từ trước ra sau   gì, ai lên tiếng khuyên ngăn từ
          nước  dâng  mênh  mông  ngập  sót sau trận đánh cuối cùng của                                                                           *   *
                                                                        nhà. Anh em áo xanh trong đội   từ,  anh không nghe thấy nữa.
          trắng  cả  cánh  đồng  bởi  mẹ  các anh. Chị nghĩ trong đàu, có
                                                                        K91  bắt đầu công việc của họ   Bên tai anh lúc ấy ầm ầm tiếng
          con chị không có riêng nổi dù  lẽ  đây  là cơ hội  cuối  cùng  sẽ                                                                 Tôi không dám nghe chị
                                                                        một cách đầy hứng khởi và hy   động  cơ  máy  bay  phản  lực.
          một cục đất.  Ở khu vực Đồng  tim thấy hài cốt anh.  “Anh có                                                                Thu kể tiếp câu chuyện của gia
                                                                        vọng. Tìm thấy một bộ hài cốt   Chúng gầm rú trên đầu, chúng
          Tháp  Mười,  được  cái  tôm  cá  sống khôn thác thiêng hãy về                                                               đình chị. Phía sau từng lời chị
                                                                        hay đơn giản chỉ một di vật của  nghiêng  cánh  trút  bom.  Bên
          xung quanh hồi ấy nhiều lắm.  chỉ cho vợ con và đồng đội nơi                                                                nói  là những nỗi  đau xé ruột,
                                                                        người chết là một niềm vui, là   tai  anh  xèo  xèo  tiếng  rít  của
          Đi một hồi  là kiếm được  một  anh nằm xuống”, chị thầm van                                                                 xé  gan,  là  những  giọt  nước
                                                                        một điều hạnh phúc lớn đối với   hàng  trăm  quả  đạn  pháo  105
          hai kí tôm,  cá,  cua ếch,  chuột  vái. Ô tô dừng lại đầu rạch Cái                                                          mắt chảy ngược vào trong tim.
                                                                        gia đình, đối với đồng đội của   ly giặc bắn về, chúng băm nát,
          đồng...  về  ăn,  chị  và  cả  đàn  Tôm. Từ đây có thể nhìn thấy                                                            Phía  sau  chiến  công  lừng  lẫy
                                                                        anh.                           xé vụn cả cánh đồng. Anh ôm
          con mới sống được lay lắt qua  thành phố cách đó chừng 3 cây                                                                của  những  chiến  sĩ  là  bóng
                                                                                                       súng  cùng  mấy  chiến  sĩ trinh
          ngày.                          số, nơi chồng chị đã đánh trận       Anh Ba Thăm, dù không                                   dáng những người phụ nữ nhỏ
                                                                                                       sát  chạy  trước.  Họ  băng  qua
                                         cuối  cùng  trước  khi  rút  quân  mong chờ nhiều ở đợt tìm kiếm                             bé  như  chị.  Họ  âm  thầm  làm
                Thằng con chị sợ đỉa. Nó                                                               một  mảnh  vườn,  một  vạt  đất
                                         về cứ và hy sinh tại đây. Anh  này, nhưng anh vẫn thắp nhang                                 việc, lặng lẽ nuôi con. Họ kiên
          co rúm người nhìn thấy đàn đỉa                                                               trống. Một trái bom rơi xuống
                                         Ba Thăm, thương binh, người  cắm trước hố đất mới đào lâm                                     cường  đứng  sau  lưng  chồng,
          đói lội lúc nhúc dưới chân khi                                                               đìa,  trước  mặt  anh,  tung  cao
                                         cùng quê với chị và cùng đơn  râm cầu khấn:                                                   làm  chỗ  dựa  tinh  thần  vững
          chúng nghe tiếng khua nước và                                                                cột nước bùn lên trời, rơi ào ào
                                         vị  với  anh  hồi  ấy  nhìn  bao                                                              chắc  cho chồng để cùng nhau
          hơi con người. Chị ngâm mình                                        - Anh  có  linh thiêng thì  xuống người anh. Phía sau, hai
                                         quát cả cánh đồng, nói với mọi                                                               viết nên một phần lịch sử của
          xuống nước cắt lúa, thằng nhỏ                                 về  chỉ  đường  cho  mọi  người  đồng  đội  khác  của  anh,  trong
                                         người:                                                                                        dân tộc.
          cũng nhắm mắt nhảy theo mẹ,                                   tìm thấy anh. Năm mươi năm  đó có Hai Thạnh vừa bắn vừa
          nước  mắt  nước  mũi  đầm  đìa       - Không còn bất cứ dấu  nằm lạnh lẽo dưới lòng đất đã  chạy.  Lại  một  đợt  bom  khác       Tôi tin như vậy!
          nhưng vẫn cắn răng chịu đựng  vết  gì  của mấy  mươi  năm  về  đủ  rồi.  Anh  phải  về  sum  họp  trút xuống. Nước từ cái đìa sau
          cho bầy đỉa bu,  ôm lúa quăng  trước.  Sau  hòa  bình,  mọi  thứ  với gia đình, về cùng đồng đội,  lưng  anh  tung  cao  thành  một                 P.T.T
                  SỐ 1-2                                                                          XUÂNẤTTỴ 2 0 2 5                          võnnọhệ  45
            THÁNG 1&2-2025
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54