Page 12 - Báo Đà Nẵng Cuối Tuần - Số Tết Dương Lịch
P. 12
12 CHỦ NHẬT 29-12-2024 Thông tin - Giải trí
Có hẹn với phố biển
NHÂN HÒA ANH phố biển dù vội vã với những
cuộc hẹn cùng với đối tác nhưng
Lữ khách chợt đến, chợt đi với phố biển. Họ ấn tượng về nữ doanh nhân Thu Hoài vẫn
dành chút thời gian quý báu để
tình đất, tình người nơi đây và hẹn ngày quay lại. Còn với tản bộ thong thả trên những
những người con sinh ra ở vùng đất này thì dẫu cho du tuyến phố ven biển Hoàng Sa
- Trường Sa, đại lộ Võ Nguyên
lịch nhiều nơi nhưng Đà Nẵng vẫn luôn thôi thúc trong Giáp. Trong làn gió trong lành
họ. Để rồi, mỗi khi năm mới đến những người con xa xứ thêm chút se lạnh của tiết trời
ngày cuối năm cũng đủ để chị
lại muốn trở về, thả mình trong làn nước biển tinh khiết, giữ lấy cho riêng mình chút
hít một hơi gió biển thật mạnh, cảm giác thư giãn sau thảnh thơi, an nhàn hiếm hoi.
Nhiều người nay có dịp quay
những ngày mưu sinh xa xôi. 2. lại phố biển Đà Nẵng đều
bất ngờ khi đường sá, nhà cao
Chủ nhật cuối cùng của khoan khoái đón luồng gió biển tầng thành hình, du lịch phát
1. năm 2024, KTS Bùi Hữu với chút se lạnh, hít lấy hít để triển. Nhất là khi ở trung tâm
Hải (thành viên Hội KTS Trẻ Việt mùi vị mặn mòi thân quen của Đường Bạch Đằng bên sông Hàn. Ảnh: MINH TÚ thành phố luôn dập dìu người
Nam) vội vã ra sân bay Nội Bài làn gió đang mơn man trên da xe qua lại. Những tuyến đường
để về Đà Nẵng với những cuộc mặt, cái mùi vị của quê hương Cuộc hẹn với phố biển Đà nét. Là người hoạt động kinh Bạch Đằng, Trần Phú, những
hẹn từ trước cùng gia đình và mà dẫu bao năm xa nhà anh Nẵng của nữ doanh nhân Bùi doanh nhưng chị Hoài có niềm chợ Hàn, Nhà thờ Con Gà, Bảo
những người bạn. 10 năm lập vẫn chẳng thể nào quên. KTS Thị Thu Hoài (45 tuổi, ở quận yêu thích đặc biệt đối với nghệ tàng điêu khắc Chăm, phía xa xa
nghiệp ở Hà Nội, năm nào anh Đỗ Hữu Hải chia sẻ, dẫu dành Tân Bình, Thành phố Hồ Chí thuật, và sự chuyển mình này ở chân cầu Trần Thị Lý là phố
cũng vẹn nguyên cảm xúc tất cả tuổi trẻ bôn ba nơi xứ người Minh) chỉ vỏn vẹn 2 ngày nhưng của Đà Nẵng khiến chị thêm đêm Bạch Đằng luôn rộn ràng
tả, háo hức về quê trong những nhưng năm nào vào dịp cuối thật nhiều cảm xúc. Lần này thích thú, chị bảo: “Tôi đã đi rực rỡ. Những ngày này, ở trung
ngày cuối năm. năm, anh cũng giữ thói quen trở lại Đà Nẵng sau 3 năm kể đến nhiều quốc gia trên thế giới tâm thành phố, biểu trưng cho
Phố biển Đà Nẵng đón người sắp xếp lịch hẹn với các đồng sự từ khi xảy ra sự cố Covid-19, và luôn dành sự quan tâm đến năm mới 2025 đang dần hiển
con xa xứ trong tiết trời khá lạnh hoặc một vài người bạn ở quê nữ doanh nhân Thu Hoài bảo những hoạt động văn hóa nghệ hiện. Đến Đà Nẵng những ngày
của những ngày đầu đông. Chiếc hương để trở về. Những cuộc rằng chị cảm nhận thật rõ sự thuật, nhất là thường xuyên đến này, nhà báo Nguyễn Lâm (CTV
xe taxi chở KTS Đỗ Hữu Hải từ hẹn kéo dài hằng tiếng đồng hồ, chuyển mình của thành phố. các bảo tàng, những buổi triển của một số tờ báo ở Đà Nẵng)
sân bay quốc tế Đà Nẵng chạy có thể ở một quán ăn nào đó Vẫn giữ nhịp sống sôi động lãm, hòa nhạc để thưởng lãm. bộc bạch, anh cảm thấy xúc động
trên đại lộ Nguyễn Văn Linh ven biển hoặc quán cà phê quen của một thành phố trẻ, nhưng Một thành phố có đời sống văn trước sự chuẩn bị, sắp đặt kỳ công
tấp nập, qua khỏi cầu Rồng thuộc, đủ để anh quan sát một dường như Đà Nẵng đang ngày hóa ngày càng thấm đẫm và đi của thành phố để người dân và
và hướng về phía Biển Đông, cách tỉ mĩ và cảm nhận thật rõ càng sâu lắng hơn bởi những vào chiều sâu luôn là một thành du khách luôn cảm nhận được sức
nơi có ngôi nhà của ba má đã sự đổi thay của thành phố quê công trình văn hóa, bảo tàng phố có sức hút khó cưỡng đối sống tươi mới của thành phố này.
nuôi nấng anh lớn khôn. Anh hương sau một năm xa cách… đang dần nên hình hài và sắc với bất cứ ai”. Hai ngày ở thành (Xem tiếp trang 15)
Trách nhiệm xã hội của văn nghệ sĩ
VŨ ĐÌNH ANH Giảng viên Học viện Chính trị khu vực III “Làm thế nào để tạo nên
tác phẩm lớn?”
Bàn về trách nhiệm xã hội của văn nghệ sĩ, tôi tâm đắc với các quan điểm Nguyễn Văn Xuân luôn tâm niệm, văn
của nhà văn, học giả, nhà giáo Nguyễn Văn Xuân - “một tượng đài văn hóa nghệ sĩ phải nỗ lực để khám phá những
của xứ Quảng”. Ông đã nhiều lần băn khoăn, trăn trở và tự trả lời về trách điều mới mẻ, nuôi dưỡng những ý tưởng
độc lập, có nhiều sáng tạo. Có như vậy mới
nhiệm xã hội của văn nghệ sĩ trong các bài nghiên cứu, phê bình của mình. đạt đến sự độc đáo, rằng: “Chữ độc đáo bao
gồm tinh thần sáng tạo, tức là không theo
Hòa mình vào cuộc sống “cần lao” của dân tộc ta “từ thôn quê đến thành thị”, những vết cũ mòn mà còn đi trước kẻ khác”.
Nguyễn Văn Xuân cho rằng, văn nghệ họ cũng là lực lượng lao động sản xuất, Ông cho rằng, văn nghệ sĩ không được rập
sĩ dù sáng tác về nội dung gì, chủ đề nào đóng góp công sức to lớn nhất trong sự khuôn, sáo mòn, “viết được quyển nào bán
thì đều phải gắn với con người, thể hiện nghiệp dựng nước và giữ nước. Vì vậy, chạy là cứ “viết-chết” theo quyển ấy để câu
tình cảm và chất nhân văn: “Văn thơ hay, nhà văn phải hòa mình vào cuộc sống độc giả, không biết liêm sỉ là gì”.
nghệ phẩm đẹp nhất định phải bắt nguồn “cần lao”, phải viết những đề tài về đời Văn nghệ sĩ luôn sáng tạo ra những tác
từ những nỗi đau khổ, hay hào hứng nơi sống của họ. “Nếu nhà văn chỉ muốn đi Nhà văn Nguyễn Văn Xuân (1921-2007). phẩm hay và mới mẻ, phải tự tìm hiểu thế
con người và vì con người mà có”. sâu vào thế giới vỏ ốc của riêng mình Ảnh: Tư liệu mạnh của mình “thuộc khuynh hướng
Theo ông, chỉ khi văn nghệ sĩ dám sống, mà quên đi phản ánh cuộc sống xã hội nào để khai thác?” Phải luôn nghĩ “Làm
dám tiên phong trong lĩnh vực của mình đầy phong phú thì các nhà văn ấy đã xa bộ - tiến bộ cứ đi tới mà thôi - chúng thế nào để tạo nên tác phẩm lớn?” Ngay
thì mới có những “rung cảm mãnh liệt”. rời với xã hội...”. ta mới gây cái phấn khởi kỳ diệu cho cả khi đã có được tác phẩm hay, vẫn tiếp
Có như vậy mới trao truyền và đánh thức Đạo quân chiến đấu cho tình thương muôn vạn con người đang chờ đợi để tục vượt lên, không được phép bằng lòng,
những tâm tư, tình cảm của khán thính tin tưởng. Sự phân minh ấy văn nghệ sĩ thỏa mãn. Bởi, “Không gì đau buồn cho
giả. Rằng, “sự dám sống ở tác giả truyền Nhiều nhà văn thường ví nghệ sĩ như không thể thiếu được”. văn học và nghệ thuật hơn là gặp những
sinh lực cho các nhân vật, làm cho mọi “con tằm nhả tơ”, Nguyễn Văn Xuân Nguyễn Văn Xuân khẳng định, văn nghệ con người gắng gượng hợp thời, theo đuôi,
sự, mọi việc đều linh hoạt, phấn khởi, tin không đồng tình. Ông cho rằng: “Nhà sĩ không chỉ ngợi ca cái tốt, phê phán cái có định kiến, không bao giờ vượt những
tưởng mới, tình yêu mới! Dám sống vốn văn tiến bộ không thể nào không nêu xấu để lương tâm thanh thản, mà còn phải khuôn khổ nhất định”.
là thái độ của nghệ sĩ. Những tác phẩm ra những thắc mắc, băn khoăn của con “tiến tới những hành động dũng cảm: tiêu Thiết nghĩ, đó là những luận điểm có giá
lớn xưa nay đều đi từ sự can đảm tinh người thời đại, hoặc thể hiện, hoặc tìm diệt cái xấu, kiến tạo cái tốt, giải phóng con trị quan trọng của Nguyễn Văn Xuân về
thần của người sáng tạo, tự đứng vào hàng cách giải quyết thích đáng. Chúng ta người! Nghệ sĩ chính là đạo quân chiến trách nhiệm xã hội của văn nghệ sĩ. Quan
đầu của từng phong trào để quan sát và nhất định không phải là nghệ sĩ tằm đấu cho tình thương”. Người nghệ sĩ phải điểm trên được ông khẳng định từ những
thông cảm với nguyện vọng thế nhân, chỉ biết nhả tơ. Chúng ta còn trên con dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật trong năm 60, 70 của thế kỷ XX, song đến nay
hòa mình vào cuộc sống các tầng lớp để tằm vì chúng ta biết nhả tơ, nhả vào lúc cuộc sống, phải thấu hiểu “những nguyện vẫn vẹn nguyên giá trị. Vì vậy, trong bối
có thể diễn ngôn”. nào, nhả làm sao cho mới, nhả cho ai vọng sâu xa thầm kín của con người, của cảnh hội nhập quốc tế sâu rộng, văn nghệ sĩ
Văn nghệ sĩ phải quan tâm đến nhân và cắt, dứt không nhả nữa, khi cần. Chỉ thời đại và phải tìm cách thể hiện và giải càng cần thể hiện vai trò, trách nhiệm trong
dân, nỗ lực giải đáp những suy tư, nguyện có dám tiến vào cuộc sống đang diễn quyết. Chưa làm được những điều quan định hướng giá trị chân - thiện - mỹ, trao
vọng của quần chúng. Ông cho đây là ra chung quanh ta, ta mới có thể gây ra trọng đó, nghệ sĩ chỉ còn biết luẩn quẩn truyền cảm hứng cho mọi người phấn đấu
đòi hỏi chính đáng, bởi nhân dân là lực những mối rung cảm đồng điệu mãnh trong một thứ tình thương tiêu cực đã lạc xây dựng một xã hội tiến bộ và nhân văn.
lượng đông đảo, căn bản và vĩ đại nhất liệt. Chỉ có quả quyết tin vào sự tiến hậu, cải lương”. V.Đ.A