Page 69 - Tuyên giáo Bà Rịa - Vũng Tàu
P. 69
CHIỀU BA MƯƠITết
HƯƠNG LAN
mươi không nhất thiết phải thịnh soạn, sang trọng,
cao lương mĩ vị mà cốt yếu ở sự đông đủ, chan hòa
của các thành viên trong gia đình. Vì thế, nó mang
ý nghĩa thiêng liêng đặc biệt, không dễ trộn lẫn. Bên
mâm cơm đoàn viên, những đứa con tha phương
mang về những câu chuyện đường xa đất khách, tủi
tủi mừng mừng nhỏ to san sẻ cùng nhau, nhận từ
nhau những chúc tụng hay vỗ về, an ủi.
Dù có đi đông đi tây, khó khăn hay thuận lợi,
giàu có hay nghèo nàn, những đứa con xa xứ vẫn
mong về quê cho kịp trong buổi chiều cuối cùng của
năm. Vạn bất đắc dĩ không về được thì họ tự nhóm
họp cộng đồng nơi xứ lạ cùng tổ chức bữa cơm chiều
hời gian thì vô tận. Năm tháng rộng bao la. Vậy mà cho vợi bớt nỗi nhớ nhà.
một năm gom góp cho một buổi chiều bận rộn - chiều Một buổi chiều, một buổi tối, bữa cơm cuối năm
TBa mươi Tết. có thể rất giản dị, bình thường để được chia ngọt sẻ
Chiều cuối năm ta như thấy đất trời có gì đó khang khác, bùi bên những người thân yêu, rồi chính mình thắp
là lạ. Ngọn gió thì lúc hây hẩy mát lành, khi xốn xang se nén nhang kính lên ông bà tổ tiên, cầu chúc mọi sự
se lạnh, lại có khi rượt đuổi nhau, xoáy tròn tung bụi khắp siêu thoát nơi chín suối. Và chỉ còn lại một nửa đêm
đây đó. Cây cỏ cũng bâng khuâng chụm đầu vào nhau làm nay nữa thôi, bao chuyện vui buồn hờn giận sẽ tống
nghiêng bóng nắng. Dòng sông, bến nước lặng lờ như thầm cựu nghênh tân, thành thật nói hết và cũng sẵn lòng
nhắc nhau chuyện năm qua. Và cái nắng mới đáng nói làm bao dung tha thứ cho nhau, xí xóa cho nhau, cùng
sao. Khi rực rỡ, vàng ruộm như dát mật, lúc lại nhẹ nhàng chia sẻ hơi ấm tình thân và nghe mẹ cha kể chuyện
ẩn mình trong mây, rồi cánh bướm, con chim cũng lửng lơ làng xóm, chuyện xưa nay, thao thức chờ năm mới
giữa bầu trời như đang nhắn gửi một điều gì đó của chiều để được mừng nhau thêm một tuổi.
cuối năm. Cuộc sống dường như náo nức, sôi động hơn. Chiều - giống như bao chiều, vậy mà thời gian
Những chuyến xe tải, xe khách đang tăng tốc với nắng chiều. của chiều Ba mươi Tết thật thiêng liêng, là ký ức
Nối tiếp là từng tốp xe máy đủ màu, sạch sẽ, sáng bóng chở luôn khó phai mờ, góp phần tạo nên nguồn năng
đôi chở ba, nào vợ con, bạn bè, anh em cùng lỉnh kỉnh những lượng cho mỗi con người. Nó ngấm vào cuộc sống
hoa trái, bánh kẹo. Xe cứ băng băng lướt qua nhau. Chiều mỗi chúng ta như lời bài hát “Quê hương nếu ai
cuối năm đang đến từng giây từng phút trong mỗi người. không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người..”
Chiều cuối năm, chợ không còn tấp nập kẻ bán người Mùa xuân đang ngập ngừng gõ cửa. Bâng
mua, không còn xô bồ náo nhiệt của mấy ngày trước đó. Chỉ khuâng với buổi chiều trước thềm năm mới, cái
thỉnh thoảng, người ta bắt gặp hình ảnh những người sắm buổi chiều có ánh mắt ngóng trông của mẹ, có chút
tết muộn, chọn những chậu hoa, cành đào ven đường, để rồi thong dong của người bận rộn, chút bâng khuâng
hương sắc mùa xuân của tạo vật ấy sẽ làm bừng sáng mái của người thờ ơ, chút vẩn vơ nhớ người phương
ấm của họ trước thềm năm mới. Những chuyến xe cuối cùng xa… Cái buổi chiều, dù là ai cũng xao xuyến bên
của năm đã cập bến, đem theo những đứa con xa quê trở về. khoảng hiên nhà thoang thoảng hương trầm. Hy
Đi giữa hoàng hôn chiều cuối năm, đâu đâu cũng ngát vọng những người con xa xứ kịp về ăn bữa cơm tất
mùi hương hoa trái, mùi ngầy ngậy của thịt cá giò chả, bánh niên cùng gia đình. Mẹ cha sẽ buồn khi thiếu đi một
tét bánh chưng. Đâu đó bay lên mùi mực nướng xứ biển, đứa con nào đó vì lỡ tàu xe hay vì một lý do đặc biệt,
mùi tôm kho tép lụi đặc sản đồng bằng... Nhà nào cũng không thể về kịp Tết.
sáng đèn, đỏ lửa. Đúng là vui như Tết. Mâm cơm chiều ba Về thôi, Tết này.
BAN TUYÊN GIÁO TỈNH ỦY BÀ RỊA - VŨNG TÀU 69