Page 74 - Tuyên giáo Bà Rịa - Vũng Tàu
P. 74

Thành phố tôi. Rồi sẽ rộn ràng
                                                                           đêm Ba mươi. Rồi sẽ tưng bừng
                                                                           bao ngày Tết. Những con đường
                                                                           rất xanh. Những con đường bóng
                                                                           mát. Người cùng người đi qua.
                                                                           Đã thành quen. Chẳng có gì xa lạ.
                                                                              Đã có biết bao bài hát. Đã có
                                                                           biết mấy vần thơ.  Chúng ta ngợi
                          TẠP BÚT NGẮN
                                                                           ca những con đường. Làm thăng
                                                                           hoa bao công trình vẻ đẹp. Chỉ
                                                                           em, trong chiếc áo màu xanh
                        Mùa Xuân                                           giản dị. Đôi khi bất chợt lẻ loi,
                                                                           giữa phố thị đông người.
                                                                              Có thể ta đã dành những
                                                    SẼ KHÁC                giọt lệ rơi. Trước bao cuộc đời,
                                                                           nghịch cảnh. Nhưng nhiều khi,
                                                                           ta đi  qua, mà không ngoảnh lại.
                        CHÂU HOÀI THANH
                                                                           Một giản đơn, bình dị giữa đời
                                                                           thường.
                                                                              Ta  tự hào,  mùa  xuân trong
                          Chiều cuối năm. Thành phố biển của tôi. Trầm     mắt em thơ. Ta vui mỉm cười,
                       mình sau những ngày vội vã. Con đường nơi tôi đi   mùa xuân nơi mái đầu đã bạc.
                       qua. Bóng người thưa thớt. Quán hàng đóng cửa. Ai   Cuộc đời đôi khi chỉ khác, là khi
                       cũng trở về bên mái ấm thân yên.                    ta biết nhận ra mình.
                          Chỉ mới sáng nay thôi. Phố phường chật ních bon     Chẳng cần gì những lớn lao.
                       chen. Nhà nhà mua sắm Tết.                          Quanh ta, những tầm thường bé
                          Chiều nay bỗng vắng dấu chân. Chỉ còn đó đây,    nhỏ. Đôi khi cũng làm nên,  bao
                       những bóng áo xanh cần mẫn. Đó là các anh, các chị.   vĩ đại, tuyệt vời.
                       Công nhân gom rác, quét đường.                         Này các  anh, các chị  công
                          Này những túi ni lông. Này những chùm rau củ.   nhân ơi. Hãy nhận từ trái tim tôi.
                       Có cành hoa héo rũ. Vãi rơi  cây lá cuối mùa. Rác từ   Lòng biết ơn sâu sắc.
                       ngõ ngách cư dân. Rác nơi vui chơi công cộng. Rác từ   Mùa xuân năm nay sẽ hơn
                       chị gánh hàng rong. Rác từ anh buôn bán nhỏ. Gom    năm khác. Bởi niềm vui đã biết
                       về, lại phân các loại. Công trình xử lý hữu cơ.    trả lời. Này một bó hoa tươi, này
                          Thương sao những bàn chân bất kể nắng mưa. Từ   một  chùm  trái chín. Xin    dâng
                       khi còn sớm tinh mơ. Đến khi tiếng vọng giao thừa.   lên kính tặng. Người công nhân
                       Hối hả. Hối hả.                                     quét rác phố phường. Các anh
                                                                           chị đã vẽ nên nét đẹp cho đời.
                          Rác thải theo nhau lên xe. Những chuyến xe đầy,   Thành phố quê ta mỗi ngày thêm
                       nặng trĩu. Tấm áo ướt đẫm mồ hôi. Bàn tay sạn chai,   hương sắc!
                       sũng nước, nói với tôi về tháng ngày vất vả. Nơi đầu
                       đường cuối hẻm gần xa. Nhưng tôi chỉ  nhìn thấy nụ
                       cười. Lấp lánh sau lớp khẩu trang màu trắng.






           74                                CHÚC MỪNG NĂM MỚI
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79