Page 54 - Báo Bình Phước - Số Tết Âm Lịch
P. 54
Những
Những
cánh
cánh
thiên
thiên
di
di
r THẢO NGUYÊN
hững ngày cuối năm, khi mỏi cánh, nó sẽ bay chậm lại, lùi dần về thiên di không chỉ vì chúng là hiện thân chuẩn bị cho chuyến trở về cố hương
cái lạnh mùa đông tỏa phía sau để một con khác bay lên thay cho những giấc mơ chinh phục bầu trời trong những ngày cuối năm, tôi có
khắp đất trời, len lỏi vào thế. Điều đáng khâm phục ở những loài của mình thuở nhỏ, mà bởi nó còn toát cảm tưởng mình cũng giống những
Ntừng đường gân thớ thịt chim di trú là khả năng định vị, nhận lên một nếp sống, nếp sinh hoạt cộng cánh thiên di. Tôi và hẳn là nhiều
con người cũng là lúc những đàn chim biết năng lượng từ trường và từ tính đồng đẹp một cách lạ kỳ. Trên khoảng người nữa, vì nhiều lý do đã từ giã nơi
bay về phương Nam tránh rét. Vào thời của trái đất bằng những giác quan tuyệt không mênh mông với những biến cố chôn nhau cắt rốn để tìm đến và chọn
điểm những ánh dương cuối ngày sắp vời để tìm ra phương hướng chính xác khôn lường, xuyên suốt hành trình vạn được nơi “đất lành chim đậu” làm quê
tắt, bầu trời dần sẫm lại, bỗng nghe trong hành trình vạn dặm của chúng. dặm mây trời ấy, những loài chim thiên hương mới cho mình. Bằng sự nỗ lực
những tiếng kêu kíp kíp trên không Trong khi con người phải qua rất nhiều di luôn biết nương tựa, hỗ trợ và bảo hộ của bản thân và luôn lan tỏa sự nỗ
trung, nhìn lên bầu trời chợt thấy thế hệ để chế tạo ra những thiết bị khoa nhau. Dẫu không có sự hiện diện của lực, chân thành, tôi đã gieo nắng ấm
những đàn chim di trú đang xoải cánh học hiện đại mới có thể khám phá, pháp luật như đối với con người; không và cũng nhận lại bao sự ấm áp, yêu
bay, nỗi buồn, nhớ bâng quơ từ đâu bất nhận biết phương hướng, định vị trong có khen, chê, trừng phạt, nhưng tất cả thương nơi quê hương mới. Để đến
chợt xâm chiếm lòng tôi. không gian, để hiểu biết phần nào thế đều răm rắp bay cùng một hướng, cùng hôm nay, tôi luôn hài lòng với thành
Thuở nhỏ, tôi yêu bầu trời một cách giới xung quanh. một cách theo một thỏa thuận ngầm với quả mà bản thân, gia đình mình đã đạt.
lạ kỳ và từng ước ao được làm cánh Những ngày đông rét mướt phải nhau. Những đàn chim thiên di luôn có Và rồi như một quy luật, những đứa
chim chao liệng trên khoảng không bao mặc áo tơi đi học, tôi thường vừa thập sự kết hợp chặt chẽ đến tuyệt vời, cùng con của tôi, của nhiều gia đình khác ở
la xanh thẳm kia, để không biên giới thẫng bước vừa nhìn những đàn chim bền bỉ chinh phục những chuyến bay nơi quê hương mới này lại giống như
nào có thể kìm hãm được. Ngày ấy, khi trên đường di trú, mỏi cánh nên đậu dài ngàn vạn cây số, vượt qua những những cánh thiên di. Chúng lại bay đi,
nhìn những đàn chim mải miết bay về trên đường dây điện cao thế dọc con vùng đất cằn khô, những vùng trời lạnh chọn những vùng đất khác, phù hợp
phương Nam ấm áp, dẫu đã có những đường xuyên qua cánh đồng để nghỉ giá để cùng nhau tới những miền nắng với mình làm quê hương.
giấc mơ bay bổng, tôi vẫn không dám ngơi. Thật ngạc nhiên bởi sau khi đáp ấm. Còn nữa, khi bay lượn trên không Nhưng cũng như loài chim thiên
tin rằng sau này mình sẽ lập nghiệp nơi xuống các sợi dây điện thì tất cả chú trung, những bầy chim di trú thường di, dù có bay đi xa ngàn dặm vẫn luôn
những đàn chim kia dừng cánh! Nhớ chim đều quay đầu về một hướng. gặp các loài chim mạnh và hung dữ, có nhớ đường tìm về nơi cũ. Cho dù đi
những chiều đông bàng bạc trên cánh Cũng đôi khi có một vài con quay về thể tấn công bất cứ lúc nào. Bởi thế, chỉ đâu, chân trời hay góc bể, mỗi người
đồng quê, nằm trên bãi cỏ nhấm nháp hướng khác, nhưng ngay tức khắc, có tinh thần kỷ luật, sự cố kết, bay theo hãy học loài chim, giữ cho mình một
vị ngọt của những đọt cỏ non mềm và chúng sẽ quay đầu lại để tất cả cùng đội hình ngay ngắn, chỉnh tề thì những nơi để trở về. Đó có thể là quê hương,
dõi mắt theo những đàn chim, tôi luôn quay về một hướng! Nhìn đàn chim loài chim dữ mới không ức hiếp được là ngôi nhà ấm áp yêu thương, nơi
tự hỏi vì sao chúng lại bay theo hình giống như những chú chim mồi đậu vắt chúng. Và cứ thế, với đội hình mũi tên, những người thân luôn dang rộng
mũi tên? Vào thời điểm ấy, chẳng ai có vẻo trên hàng dây điện, tôi lại tự hỏi vì đàn chim thiên di với những đôi cánh vòng tay chào đón. Nơi ấy có gương
thể giải đáp cho tôi câu hỏi ngây ngô đó. sao chúng không bị điện giật? Hóa ra lý mỏng manh đã vượt trùng dương bay mặt lam lũ của mẹ, có đôi bàn tay chai
Lớn lên, qua sách báo tôi mới biết rằng, do thật đơn giản: khi đậu trên dây điện, về tới đích. Không gì khác, chính sức sạn và ánh nhìn xa xăm, lo lắng của
khi bay theo hình mũi tên, đàn chim chúng thường chỉ chạm vào một dây mạnh của tinh thần đoàn kết, tinh thần cha mỗi khi tiễn những đứa con đi xa.
sẽ tiết kiệm được tối đa sức lực so với duy nhất bằng chân và không tiếp xúc cộng đồng đã giúp những đàn chim tới Đó chính là nơi trở về của những cánh
bay lẻ đàn. Những con chim khỏe nhất với dây khác. Vì thế, chúng không cung đích an toàn. Để rồi khi mùa đông rét thiên di. Giống như khổ kết trong bài
thường bay ở vị trí đầu mũi tên. Chúng cấp đường dẫn hoàn chỉnh cho dòng mướt qua đi, xuân sang ấm áp, chúng thơ “Cánh thiên di” của tác giả Nguyễn
ưỡn lồng ngực, mạnh mẽ đón phong điện chạy qua. Thật kỳ lạ, một sinh vật sinh sôi nảy nở và lại bay đi khắp bốn Minh Hùng:
ba và sải cánh dìu đàn bay đi. Chính chỉ bé bằng nửa nắm tay, nhưng lại hiểu phương trời, dâng tặng loài người Chở cả mười phương chín hướng
tiếng kêu của bầy đàn phía sau là nguồn được logic vật lý, vốn là nỗi ám ảnh một những tiếng hót cùng bài học quý giá Mang theo trăm cuộc phân ly
động lực mạnh mẽ giúp con chim đầu thời của tôi! về tinh thần cộng đồng bất diệt. Chất lên ngàn cơn mộng tưởng
đàn giữ vững vị trí dẫn đầu. Và khi đã Tôi say mê ngắm những cánh chim Nhìn dòng người hối hả sắm tết, Hoàng hôn choàng cánh thiên di…r
Bình Phöôùc 2 2
0 5
52 Xuân Ât Tỵ

