Page 76 - Văn Nghệ Yên Bái
P. 76

CHÀO XUÂN ẤT TỴ 2025

                  Về đến nhà Vân nằm vắt tay lên            Vân về đến nhà. Mẹ nhìn con gái có
           trán nghĩ: Mình phải làm sao đây? Bắt        vẻ mệt mỏi nên lo lắng hỏi:
           đầu từ đâu đây? Vân gọi cho Dũng và              - Con gái có sao không?
           trình bày thất bại ban đầu của mình với          -  Dạ  con  không  sao  mẹ  ạ.  Ta  ăn
           anh. Nghe xong Dũng hỏi:                     cơm thôi mẹ nhỉ.
               - Em thấy nản chưa?                                           *
               - Nản á? Anh hỏi gì lạ thế?                  Đêm. Cái đêm mùa đông trên núi
               - Vậy thì tốt. Theo anh em lên gặp       thật lạnh và vắng lặng. Thi thoảng có
           chủ tịch xã. Xã không giúp được thì lên      tiếng cú rúc làm cho đêm loãng ra một
           huyện. Và cao hơn...                         chút rồi đặc lại như cũ.
               - Ok. Cảm ơn anh trai.                       Vân  thao  thức  lăn  qua  lăn  lại  mãi
                                *                       không ngủ được. Trong cái thinh không
               Sáng  hôm  sau  Vân  tức  tốc  tới  Ủy   tĩnh lặng ấy bỗng lóe lên trong cô một
           ban nhân dân xã Lùng Vai để gặp chủ          ý tưởng. Cô vùng dậy vội ghi chép ý
           tịch xã. Tiếp Vân là một người phụ nữ        tưởng của mình vào cuốn sổ nhỏ. Ghi
           trạc 50 tuổi. Bà có khuôn mặt hiền hậu       chép xong cô tắt đèn đi ngủ. Trong giấc
           và đôi mắt sắc sảo, phong thái khoan         ngủ Vân mơ thấy khung cảnh nguy nga
           thai. Vân rất cảm tình với vị chủ tịch xã    tráng lệ của một ngọn núi ngàn đời chỉ
           này, trong cô phấp phỏng hi vọng.            đất và đá giờ bừng sáng lên một khu
               Sau khi nghe Vân trình bày ý kiến        du  lịch  tráng  lệ  với  từng  đoàn  khách
           của mình bà chủ tịch xã thong thả nói:       du  lịch  bốn  phương  đổ  về.  Ánh  điện
               -  Cảm  ơn  cháu  và  mục  đích  xây     lung linh trên các khách sạn cao tầng.
           dựng quê hương của cháu. Nhưng nói           Những Resort, những Homestay... san
           thật để cháu biết, trước đã có hai người     sát mọc lên sáng choang trời xã Lùng
           như cháu. Nhưng khi thực thi họ đều          Vai...
           bỏ cuộc.                                         Vân được chắp đôi cánh trắng. Đôi
               Vân hỏi:                                 cánh nâng cô bay lên trong không gian
               - Thưa bác, vì sao ạ?                    ma  mị...  Vân  choàng  tỉnh.  Giấc  mơ
               Bà chủ tịch cười nói:                    điên  rồ,  cô  nghĩ  thế  rồi  lại  chìm  vào
               - Vì nhận thức của dân. Vì kinh phí,     giấc ngủ.
           vì  hoàn  cảnh  khí  hậu  và  địa  lí...  nói                     *
           chung  không  có  gì  thuận  lợi  cả  cháu       - Mẹ ơi!
           ạ. Xã rất ủng hộ tinh thần của tuổi trẻ          - Gì thế gái?
           các cháu. Nhưng tỉnh và huyện ta còn             - Con định khởi động dự án du lịch
           nghèo, nói gì đến xã. Xin cấp vốn hầu        bắt đầu từ nhà mình mẹ ạ.
           như không có cháu ạ.                             - Tùy con. Mẹ tin con làm được. Cố
               - Dạ. Cháu cảm ơn bác.                   lên. Đừng bỏ cuộc.
                                *                           - Dạ. Con cảm ơn mẹ.
                     Vân  lê  bước  về  nhà  trong  tâm     Vân gọi cho anh Dũng và trình bày
           trạng khá mệt mỏi. Vân nghĩ đến câu          ý  tưởng  của  mình.  Vân  nhờ  anh  đầu
           nói của đại thi hào người Đức Johann         tư vốn. Nhưng Dũng nói: “Hứng lên thì
           Wolfgang Goethe “Mọi lí thuyết chỉ là        nói vậy thôi, chứ anh dưới này tiết kiệm
           màu xám...” và cô cười tự diễu mình.         chẳng được bao nhiêu em gái ạ”. Vân


               Văn nghệ Yên Bái- Số 307 (01/2025)                                              75
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81