Page 68 - Báo Thái Bình - Số Tết Âm Lịch
P. 68
66
Xuân Ất Tỵ
Thương nhớ hải trình
mang xuân đến
Trường Sa
TIẾN ĐẠT
đã được gói bọc trân trọng bằng giấy hoa; thận trọng sĩ lại có mặt để thăm khám. Đại úy Hồ Sỹ Ngọc chia
Đi Trường Sa vào những ngày bê những chậu quất, đào, cúc họa mi... đặt ở vị trí ít bị sẻ: Vì sóng to nên khi tiêm thuốc cho phóng viên, hai
cuối năm bao giờ cũng là hải trình tác động của sóng gió, đồng thời dễ dàng đón khí trời, anh em tôi phải mất tới 10 phút mới xong việc, sau đó
thì cả hai anh em cũng phải nằm xoài trên sàn tàu bởi
để khi đến với đảo xa, vẫn tràn trề sức sống và sắc
đầy gian nan, thử thách bởi đây là xuân. cơn say sóng.
mùa trên biển thời tiết bất thường, Trong cuộc gặp mặt phóng viên trước khi lên Khi đặt tiêu đề bài viết “Thương nhớ hải trình mang
sóng to, gió lớn. Nhưng với lực lượng đường, Đại tá Nguyễn Hữu Minh, Phó Chính ủy Vùng 4 xuân đến Trường Sa”, tôi không một chút đắn đo, bởi
hải quân Vùng 4, trước thềm xuân Hải quân đã nhắn nhủ: Các bạn dám đi biển mùa cuối trong lòng đầy tràn nỗi nhớ và kính phục những người
mới, những con tàu vẫn luồn sóng, năm là các bạn thực sự dũng cảm. Sự có mặt của mỗi lính hải quân đã dành tình cảm cho chúng tôi như ruột
thịt, suốt chặng đường vượt sóng gió. Cao hơn nữa,
bạn từ đất liền, vượt sóng to, gió lớn ra với từng điểm
lựa gió, thực hiện sứ mệnh cao đẹp đảo xa, mang theo những lời động viên, tình cảm, là các anh dành cho đồng đội, nhân dân đang sinh sống,
là mang quà tết, tình cảm, hơi ấm món quà quý giá, là hơi ấm mùa xuân đến với cán bộ, thực hiện nhiệm vụ nơi đầu sóng, trách nhiệm và yêu
của đất liền ra với Trường Sa, chở chiến sĩ, người dân sinh sống lâu năm trên đảo. Đó thương không thể đong đếm. Thiếu tá Lê Văn Quân,
Đồn biên phòng Đá Tây A, quê xã Tây Giang (Tiền Hải)
cũng là những điều gan ruột của Đại tá Lê Đình Hải,
mùa xuân đến với đồng chí, đồng đội Phó Lữ đoàn trưởng Lữ đoàn 146, trưởng đoàn công chia sẻ: Đã 4 năm tôi ở ngoài đảo, cũng nhớ gia đình,
và người dân đang sinh sống trên tác; Thượng tá Dương Chí Nguyện, Phó Chủ nhiệm vợ con lắm nhưng vì nhiệm vụ nên mình vẫn quyết tâm
quần đảo. Chính trị, Phó Trưởng đoàn; cán bộ, chiến sĩ tàu 561 bám đảo, bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc. Tôi vui nhất
và tất cả những người ở lại. Sau những hồi còi ngân là mỗi dịp cuối năm, khi các tàu cập cảng là những
vang, tạm biệt, cũng là lời gửi nhắn với đất liền “hãy món quà, tình cảm của người dân từ khắp mọi miền Tổ
yên tâm”, tàu 561 hướng mũi ra khơi. Con tàu dần xa, quốc lại được trao cho anh em, cán bộ, chiến sĩ, đặc
ó mặt tại Vùng 4 Hải quân (thành phố Cam những hàng quân vẫn đứng nghiêm trên bến cảng, tay biệt là những lá thư tay của các em nhỏ là nguồn động
Ranh, tỉnh Khánh Hòa), tôi cùng phóng viên vẫy theo, bồi hồi, xúc động. lực cổ vũ tinh thần chúng tôi thêm vững vàng.
Ccác báo, đài trên mọi miền đất nước vinh dự Ở trên biển mỗi khi đêm xuống là sóng to, gió lớn, Khi ra đến đảo Đá Tây A, biết phóng viên xót ruột,
được cùng đoàn công tác Vùng 4 Hải quân mang quà tàu chạy nhanh, anh em phóng viên chúng tôi không thèm ăn rau xanh nên Thiếu tá Quân đã hái luôn nửa
tết; thăm, chúc tết cán bộ, chiến sĩ và nhân dân đang ai dám ngủ trên giường tầng mà phải trải đệm xuống vườn rau anh tăng gia để đãi phóng viên bữa lẩu gà
sinh sống, thực hiện nhiệm vụ tại quần đảo Trường Sa. nằm sàn tàu, từng đợt sóng mạnh đánh vào thân tàu trên đảo. Nói là lẩu nhưng thực chất là một chút ốc bắt
Chặng đường đầu tiên sẽ là từ cảng Cam Ranh đến khiến cho đệm của chúng tôi trôi từ bên phải sang được ở đảo khi thủy triều rút, thịt gà tăng gia và rau
đảo Trường Sa dài hơn 250 hải lý, tương đương hơn bên trái, đồ đạc phải chằng buộc cẩn thận tránh đổ xanh do chiến sĩ trồng nhưng không khí bữa cơm hôm
500km); tiếp nối hành trình đến những đảo khác, kéo vỡ. Phải đến khi trời sáng, biển lặng hơn thì chúng tôi đó thật sự ấm cúng. Phóng viên Nguyễn Ngọc Mai Thi,
dài hơn 20 ngày liền. Dự báo dọc hải trình sẽ nhiều lúc mới đỡ say sóng. Bản thân tôi là thành viên trẻ trong Đài Phát thanh và Truyền hình Hậu Giang chia sẻ: Gần
sóng to gió lớn. đoàn phóng viên đi công tác Trường Sa, sức khỏe tốt 20 ngày trên tàu, với những người mới lần đầu đi đảo
“Bạn sợ say sóng không?” - đó là lo lắng mà nhiều hơn nhiều người khác nhưng cũng chỉ trụ được hơn 3 như tôi thật sự rất khó khăn, đặc biệt rau xanh là món
phóng viên chia sẻ cùng nhau. Nhưng sự háo hức được ngày là có triệu chứng buồn nôn, chóng mặt và không ăn mà chị em chúng tôi thèm nhất. Chứng kiến anh
đến với Trường Sa, vùng lãnh thổ thiêng liêng của Tổ ăn được nhiều. Thế mới thấy rằng để mang được từng Quân cầm dao xén nửa luống rau xanh để làm đồ ăn
quốc, nơi những hòn đảo kiên cường giữa thời tiết khắc chậu hoa, cây cảnh, gói quà đến tặng quân dân trên cho chúng tôi khiến tôi rất cảm động và khâm phục ý
nghiệt, giữa những cơn sóng dữ trùm lên, nơi đang có quần đảo Trường Sa, các cán bộ, chiến sĩ phải vất vả chí quyết tâm của người lính đảo.
những người thân, bạn bè, những người con trung kiên và quyết tâm như thế nào. Chị Phan Thị Trang Đoan, Dù sóng to gió lớn, đoàn công tác cùng các cán
vững chắc tay súng nơi đầu sóng, bảo vệ chủ quyền phóng viên Tạp chí Sông Lam (Nghệ An) cùng cảnh bộ, chiến sĩ vẫn nỗ lực, bảo đảm an toàn cho những
Tổ quốc khiến nỗi lo lắng trong chúng tôi vụt tan biến. ngộ say sóng như nhiều phóng viên khác, được các chuyến hàng đến từng điểm đảo. Tất cả hàng hóa,
Tôi còn nhớ con tàu 561, Hải đội 411, Lữ đoàn 955 bác sĩ trên tàu là Đại úy Hồ Sỹ Ngọc và Trung úy Võ lương thực, thực phẩm dùng cho ngày tết đã được vận
Vùng 4 Hải quân, là con tàu đưa chúng tôi đến Trường Việt Hải đến tận nơi chăm sóc, truyền nước. Mặc dù chuyển và trao tận tay cho các đơn vị, các hộ dân trên
Sa, mang theo nhiều quà tết. Cán bộ, chiến sĩ nối cũng là những người đang say sóng nhưng hễ nghe đảo, thể hiện sự quan tâm, tấm lòng của người dân cả
nhau, nâng niu, khuân vác cẩn thận những thùng quà tin đoàn công tác có người cần hỗ trợ y tế là các y bác nước hướng về Trường Sa.