Page 33 - Tạp chí Cửa Việt
P. 33
TẢN MẠN
Ảnh: Hoàng Vy
Ảnh: Hoàng V y
Một tuần trôi qua, mặc cho tiết trời mọi người luôn kiên cường, vui sống.
mưa rét, những mầm xanh bắt đầu Nước lên đến đâu, con người cơi nới,
non nả vươn lên. Những cái cây, xem kê cao đồ đạc, nhà cửa đến đó. Những
ra cũng như một mảnh đời nhỏ bé. bó củi được gom lại từ mùa khô được
Nếu vì mưa gió mà sớm tàn úa hoặc gác cao lên chạn để khi nước rút sẽ đốt
bật gốc thì coi như đã quá dễ dàng lên hong khô tường vách. Gà mái, gà
thỏa hiệp với chướng ngại để khép lại trống được nhốt riêng. Đàn gà con vừa
sự sống, hoàn toàn không còn cơ hội chúm đuôi tôm cũng được chia nhỏ số
nào để nhìn thấy những ngày rực rỡ lượng, nhốt vào từng chiếc lồng be bé
phía sau. May là, trong số những hạt để ứng phó kịp thời, linh hoạt. Những
đậu bắp, mướp ngọt, cà tím, bí đao mà con đường mỗi năm được lát thêm
tôi ươm trồng, không có mầm cây nào gạch. Gia đình nào cũng chăm chỉ làm
mong manh, yếu ớt đến nỗi dễ dàng bị lụng, dành dụm kinh tế cất thêm gác
xiêu vẹo, vùi dập. Mầm nào sau khi hai, gác ba tránh lũ. Và đặc biệt, giữa
lên khỏi mặt đất cũng mạnh mẽ vươn mênh mông trời nước, có vài gia đình
mình về phía ánh sáng. còn đắp nổi những cồn đất để trồng
Trong dài rộng tháng năm và dâu bể hoa. “Giống hoa mà chúng tôi thích là
cuộc đời, không dưng mà con người loài hoa cúc đóa nhỏ, sau khi khai nụ
hay nhìn vào những cái cây, vịn vào sẽ tỏa ra một mùi nồng thơm dễ chịu,
sức mạnh, sự vươn lên phi thường của cánh hoa tỏa ánh vàng rực rỡ như
những mầm xanh trong một ngách những mặt trời”.
tường chật chội hay bên một vách đá Nghe cách người nông dân vùng khó trò
cheo leo để tự soi chiếu lại mình. Từ chuyện, lạc quan, tôi không ngăn được
tận cùng của những lựa chọn đầy khó mình mường tượng về những triền hoa
khăn, từ chật vật của khe hẹp sự sống, rực vàng, bừng sáng sau khi phải vượt
ai cũng có cho đời mình niềm tin về một quãng đường xa. Ánh nắng vừa
những điều tươi đẹp đang ẩn nhẫn rạng, cánh đồng vẫn lói ngói bùn sìn,
đâu đó để khao khát, đợi chờ. nhưng nước đã rút đi, con đường xám
Như dạo nọ, tôi ghé qua một xóm màu, bàng bạc dần lộ ra đưa người bộ
nhỏ thuộc vùng rốn lũ hạ nguồn dòng hành đi sâu vào chốn làng quê cong
Ô Giang. Được mệnh danh là vùng cong những mái vòm nhà thờ yên bình
Đồng Tháp Mười của Quảng Trị, để và thơ mộng. Sắc vàng của những
duy trì cuộc sống, người dân mỗi năm vườn hoa, của ánh mặt trời trên cao
có khoảng ba tháng khó khăn sống đang trải rộng cùng với sắc xám của
chung với lũ. Nước ngập đồng ruộng, mặt ruộng, bùn sìn, của con đường bê
phủ trắng đường đi, ngăn cách mọi tông liên xã ở một làng quê nghèo tạo
kết nối. Thế nhưng, trên khuôn mặt nên một bức tranh tương phản nhưng
của những cụ già, em nhỏ, những phụ gợi mở sức sống đầy mãnh liệt.
nữ, thanh niên đang bám trụ nơi vùng Phối cảnh này thật quen thuộc, trùng
đất thấp trũng này vẫn luôn niềm hợp với một sự kiện về sắc màu diễn
nở, nhẹ bẫng những nụ cười. Vì xác ra cách đây vài năm. Khi đó, viện
định ngập lụt là một hiện tượng thời màu sắc thế giới Pantone đã chọn cặp
tiết bình thường, đến hẹn lại lên nên màu vàng tươi - xám trung tính là
Số CĐ 16 (01.2025)
Số CĐ 16 (01.2025) 31