Page 87 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 87

sống, sự nghiệp công
                                                                               nghiệp hóa đất nước,
                                                                               quê hương đổi mới.
                                                                               Ở thành phố trung
                                                                               du lúa chen lúa ra sát
                                                                               mặt đường, mùa lúa
                                                                               chín vàng thơm, gió
                                                                               đưa hương ngạt ngào
                                                                               qua mái tóc các cô gái
                                                                               bay  bay  tình  tứ,  gắn
                                                                               kết giữa nông thôn
                                                                               với thành thị trong
                                                                               “Đêm mùa ân ái”:
                                                                               “Đêm mùa thơm ngát
               Từ trái qua: Nhà văn Nguyễn Hữu Nhàn, nhà thơ Nguyễn Hưng Hải, họa sĩ Đỗ Ngọc Dũng,
            nguyên Bí thư Tỉnh ủy Phú Thọ Nguyễn Hữu Điền, nhà thơ Kim Dũng, nhà thơ Hữu Thỉnh, nhà  rạ rơm/ Tóc em qua
            văn Nguyễn Tham Thiện Kế chụp ảnh lưu niệm tại Hội thảo thơ Kim Dũng - Nguyễn Hưng Hải.  phố thoảng hương gió
                                                                               đồng/ Chiêm mùa gặt
            trường về thơ lục bát, một thể thơ truyền  hái vừa xong/ Sao như thóc giống trút
            thống của dân tộc, thơ ông có vần điệu,  trong bồ đầy”.
            có cấu tứ chặt chẽ, ý tứ sâu xa. “Đếm sao”         Bài Sau cơn lũ quét, Kim Dũng phác
            là một bài thơ thế sự, khái quát nhân tình     họa cảnh tượng tàn phá phũ phàng của
            thế thái, lên án sự bon chen vụ lợi, sự tranh   thiên tai, nhịp thơ gấp gáp, thảng thốt,
            giành quyền lực nơi chốn quan trường           khi con vện ở đâu đó chạy về bơ vơ tìm
            phù phiếm: “Tôi nhìn sao mãi thành quen/       chủ trước căn nhà tan hoang, đổ nát,
            Những ngôi sao mọc đua chen giữa trời/ Có      lạnh lùng: “Lũ quét qua rồi/ Con vện chạy
            ngôi sao ngỡ sáng ngời/ Qua cơn bão táp        về/ Bơ vơ tìm chủ/ Nó ngồi ủ rũ/ Trước thềm
            tắt rồi còn đâu/ Trời cao như có phép màu/     bùn đất/ Tan hoang”.
            Thiên hà biến hóa trong bầu trời riêng/ Có
            ngôi sao cứ lặng yên/ Tự mình phát sáng            Bài thơ gây ấn tượng mạnh với bạn
            mọi miền thảnh thơi”...                        đọc, như một trường đoạn phim quay
                                                           lại cảnh tàn phá của lũ lụt mà con người
                “hà nội đêm mưa” là bài thơ tình trẻ       phải gánh chịu, phải khắc phục.
            trung gây xúc động và lắng đọng trong
            lòng bạn đọc với những câu thơ thật tài            Ở bài “Lòng tay hình châu thổ”, nhà thơ
            hoa: “Bất ngờ Hà Nội đêm mưa/ Nép nhờ          Kim Dũng lấy tựa đề cùng tên cho tập
            mái phố, em chờ đợi tôi/ Mưa rơi tầm tã        thơ (tập thơ đã được giải thưởng hùng
            mưa rơi/ Áo em lạnh ít, tim tôi lạnh nhiều”.   vương năm 2005). Biểu tượng lòng bàn
                hay  ở  những  bài  thơ khác,  chủ đề      tay châu thổ như một tìm tòi phát hiện
                                                           mới lạ, đồng điệu với cách nhìn của một
            tình  yêu  chiếm  một  phần  không  nhỏ        họa sĩ làm giàu ngôn ngữ hình tượng
            trong hành trình sáng tác của ông. Thế         thơ  ca  của  dân  tộc.  góp  thêm  một  giá
            nên bạn đọc thường bắt gặp nhiều bài           trị nghệ thuật cho thơ, có hình dáng, sắc
            thơ mà ông viết tặng những bóng hồng           màu, đường nét, khiến người đọc như
            giấu  tên:  “Lối về hoa  cài gió bay/ Người    lạc vào một vùng châu thổ màu mỡ phù
            xưa theo  mảnh đò  gầy sang  sông/ Diêu        sa dài rộng những cánh đồng bát ngát,
            bông đâu hỡi diêu bông/ Đò tôi mỏng mắt        màu vàng của lúa, chằng chịt những con
            đợi trông mỏi mòn”...                          đường quanh co, sông ngòi uốn lượn... cứ

                ngoài trách nhiệm thi sĩ, ông luôn ý  ám ảnh để thơ ca gắn liền với quê hương,
            thức trách nhiệm công dân trước cuộc  đất nước vô cùng thân thuộc: “Lòng tay

            VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)                                         87
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92