Page 86 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 86

Đó là chân dung làng tôi trong hai cuộc  nhau/ Cây lúa bây giờ sinh nở ở đâu/ Vẫn
              chiến tranh vệ quốc, đã được phong  từ tay các Vua Hùng gieo hạt/ Vẫn là đất
              danh hiệu anh hùng”: “Tôi tự soi mình vào  của cháu con Hồng Lạc/ Từ trung du lúa
              những tấm gương/ Bao thế hệ xả thân vì  đến những chân trời”...
              nước/ Tạc lên hình gương mặt quê hương/            Bên cạnh những thi phẩm về quê
              Tôi suốt đời là một kẻ chịu ơn”.               hương đất nước, nhà thơ Kim Dũng luôn

                  Bên cạnh đó là các bài thơ ông tri ân  dành tình cảm viết về bạn bè, đau đáu tri
              những người ruột thịt thương yêu: “Tuổi  âm những người ông yêu quý với thái độ
              thơ bà nội ru tôi/ Cánh cò bay lả vành nôi  trân trọng, ngưỡng mộ bằng một cách
              vỗ về/ À ơi... cái ngủ ngủ đi/ Lim dim đôi  nhìn nhân văn thấu đáo tình người, tình
              mắt bờ mi mơ màng.../ Ngày xanh mòn  đời, những vui buồn may rủi của số phận,
              mỏi qua đi/ Lời ru vẫn cứ thầm thì trong       của kiếp người: lý Bạch, Đỗ phủ, nguyễn
              tôi/ Đã qua quá nửa đời người/ Vẫn còn         Trãi, nguyễn Du, chu văn an, hàn Mặc Tử,
              mắc nợ những lời bà ru” (Nghe mẹ hát ru). Bài   Tố hữu, nguyễn Đình Thi, văn cao, hữu
              thơ được giải cuộc thi thơ lục bát của         loan, hoàng cầm, Sao Mai, hoàng Quý...
              tuần báo văn nghệ 2002 - 2003.                     với  hữu  loan, tác giả bài thơ nổi
                  hay “Tuổi thơ mẹ hát vỗ về/ Câu ca xứ      tiếng  Màu tím hoa sim, ông có những
              Lạng đã mê hồn rồi/ Giờ lên xứ Lạng bạn        câu thơ như một tiếng thở dài, đong đầy
              mời/ Chẳng ai nhớ dặn dò tôi câu nào”...       nước mắt, đầy cảm thông chia sẻ: “Thả
              (Kính dâng hương hồn mẹ).                      hồn tráng sĩ dọc ngang/ Mây trời Đèo Cả/
                                                             Những làng đi qua/ Chiến trường khói lửa
                  hay những câu thơ viết về người            xông pha/ Người trai không chết nhưng mà
              chị bao thương mến nghĩa tình: “Chị đi         hỡi ôi/ Áo này sim tím mất rồi/ Còn ai khâu
              xa chưa đành/ Còn thương em dang dở/           vá mảnh đời cho ai”. với thi sĩ hoàng cầm
              Cánh buồm chiều ngẩn ngơ/ Thuyền lênh          là nỗi niềm thương nhớ khôn nguôi nhất:
              đênh bến đỗ!”.                                 “Chỉ mơ một thoáng xanh rờn/ Hoàng hôn
                  Tôi từng thuộc lòng bài thơ “Từ Minh       chiều lở biết còn hay không/ Suốt đời bắt
              Nông nghĩ về cây lúa” của ông.  Tứ thơ         bóng diêu bông/ Trở về sông Đuống trắng
              được hình thành từ truyền thuyết nơi           đồng mưa bay”. hay với Sao Mai ông viết
              các vua  hùng dạy dân trồng lúa trong          khi lên thăm nhà văn bệnh nặng: “Ngược
              các lễ hội Tịch điền, mở ra nền văn minh       rừng thăm bác Sao Mai/ Nhà văn bất động
              châu thổ sông hồng, khởi nguồn từ cây          đã ngoài tám mươi/ Cái thời rau cháo đã
              lúa nước. Bài thơ được giải cao cuộc thi       qua/ Bây giờ khấm khá - trời xa đất gần”...
              viết về đề tài nông nghiệp của tỉnh vĩnh       với Trịnh Thanh Sơn ở một khúc tiễn đưa
              phú  khi  ấy.  nhưng  tôi  nghĩ  bài  thơ  rất   bạn, ông nức nở như nấc lên, thổn thức:
              xứng đáng đưa vào sách giáo khoa bởi           “Anh ngồi rót biển vào chai/ Rót từng giọt
              những giá trị văn hóa giáo dục, lịch sử và     ngắn, giọt dài đơn côi/ Bây giờ biển mất
              thi ca: “Các Vua Hùng gieo nắm thóc nơi        anh rồi/ Sóng dâng trắng xóa khóc người
              này/ Buổi dựng nước, vua tôi cùng cày cấy/     biệt ly”. và đây là khúc tiễn đưa bạn thơ
              Làng Minh Nông có tên từ thuở ấy/ Hạt lúa      vong niên Trần Dư, con người tài hoa, bạc
              xưa để giống đến bây giờ/ Câu ca mẹ ru tôi     mệnh buồn thăm thẳm cõi người:  “Đời
              bay mãi cánh cò/ Bao mùa lúa mọc trong         người chẳng mấy tấc gang/ Văn chương
              câu tục ngữ/ Tôi lớn lên học cày, học chữ/     mắc nợ, đa mang suốt đời/ Tháng ba
              Củ khoai bùi, hạt gạo trắng nuôi tôi/ Bốn      thương lấy tháng mười/ Vành nôi thương
              nghìn năm cây lúa nước sinh sôi/ Trên dải      lấy mặt người còn thơ”.
              đất bao cơn binh lửa/ Đất nhiệt đới nắng           nhà thơ Kim Dũng luôn tìm tòi, đổi
              mưa lần lữa/ Lúa với người khuya sớm có  mới thi pháp giọng điệu. Ông có sở

              86                                         VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91