Page 76 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 76

Cũng bởi vì yêu




                                                                        Truyện ngắn của LÊ MINH HẢI


                     ôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc  cũng làm lễ cưới. hạnh phúc tưởng cứ thế
                     xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi  nhân lên để chị có một gia đình trọn vẹn
             hthơm của cỗ bàn nưng nức cả một  như mong ước. vậy mà đã hơn một năm
              vùng. hôm nay là ngày cưới của người ta,  từ ngày cưới chị vẫn không thể có bầu.
              đám cưới chồng cũ của chị. chị cả ngày  Thành bảo chị: “Em đừng buồn, rồi ông
              trùm trong chăn, đeo tai nghe nhạc, mà  trời sẽ thương chúng ta thôi. Em cứ phải
              âm thanh bên ấy vẫn cứ lọt vào tai chị. Từ  giữ tinh thần lạc quan, ăn uống tốt vào
              nhà chị sang bên ấy chỉ cách có năm, sáu  anh nghĩ sẽ sớm có tin vui”. nghe những
              nhà thôi, hai cái loa công suất lớn mở to  lời của chồng, lòng chị vơi đi bao nhiêu
              thế, chị có bịt tai cũng vẫn nghe thấy. Mà  buồn lo và chán nản. hai vợ chồng cũng
              sao chị lại xin nghỉ ở nhà không đi làm  không đi bệnh viện khám vì cả hai vợ
              nhỉ? Thực ra, chị có đi làm thì cũng không  chồng đều nghĩ mình khỏe mạnh không
              tâm trí đâu mà động tay vào bất cứ việc  bệnh tật, gầy yếu gì, họ tin rằng mình bị
              gì. chị cứ nằm như thế, không dậy cơm  muộn con. Thế là họ đi bốc thuốc bắc bồi
              nước  gì  khiến  cho  mẹ  chị  lo  lắng.  nỗi  bổ với hi vọng một ngày nào đó hạnh
              buồn dâng lên ngập lòng chị, hai dòng          phúc sẽ mỉm cười. Đã có lúc chị chợt
              nước mắt chảy ướt đầm trên gối. có lúc         nghĩ, liệu khi nào một trong hai người
              chị tự thấy xấu hổ cho mình, tại sao chị       không có khả năng sinh sản hay không
              phải buồn, phải khóc, người ấy có là gì        nhỉ. rồi chị lại gạt ngay cái ý nghĩ ấy đi,
              của mình nữa đâu?  chị chính là người          bởi vì rõ ràng trong chuyện ấy Thành rất
              giải phóng cho anh ta đi lấy vợ đấy chứ.       “khỏe” và chị thì cũng không có bất cứ
              vậy mà...                                      triệu chứng nào khác lạ. chị lại đợi, đợi
                                                             mãi, một năm... hai năm... rồi bốn năm
                                   *                         hai người mới đi khám ở bệnh viện. Kết
                  chị và Thành yêu nhau từ những năm  quả là chị không có khả năng sinh con.
              học cấp 3, tình yêu ấy kéo dài năm năm,  Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng chị vẫn
              cũng trải qua những giận hờn, chia tay  xây xẩm mặt mày. chị không thể tin vào
              rồi lại hàn gắn lại, cuối cùng thì hai người  điều đó, tại sao lại là chị, tại sao?

              76                                         VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81