Page 75 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 75

dịp để kể cho bố nghe rồi. Bố tôi đã về  đỡ mẹ. Bố rất mong có ngày được trở về
            nhà. Bố đã được đoàn viên bên tổ tiên,  với con, được hít hà mái tóc hoi hoi mùi
            ông bà, được ở bên cạnh những người  sữa của con, được công kênh con trên vai
            yêu thương. Bố được trở về nơi nhúm đất  cùng mẹ đi chúc tết ông bà, anh em họ
            quê hương mình, được gần vợ, gần con.  hàng. Bố sẽ được đốt pháo cho con xem
            phần mộ của bố nằm ở nghĩa trang liệt sỹ  đêm giao thừa, được đưa con đến trường,
            của xã. Bố tôi là bộ đội, hy sinh trong một  được đưa con đi thả diều trên cánh đồng
            trận chiến đấu ác liệt với kẻ thù ở chiến  làng dưới chân núi rồng...”.
            trường Tây nguyên. Mấy chục năm đồng               Tết năm nay, tôi được đón bố trở về,
            đội, gia đình không tìm được hài cốt bố.       được ôm bố trong sự ngỡ ngàng, thổn
            Đợt giữa năm, chú hiền - thủ trưởng cùng       thức.  Tôi thì thầm kể cho bố nghe rất
            đơn vị bố đã tìm đến gia đình thông báo:       nhiều điều.  nhưng sao lạ thế, kể đến
            Đơn vị đã tìm kiếm, xác định được phần         đâu, nước mắt tôi rơi tới đó... cổ họng tôi
            mộ của bố. Mẹ nghe tin mà lặng lẽ lau          nghẹn lại... Bố ơi, Tết về thật rồi bố nhỉ?
            nước mắt: vậy là tôi mãn nguyện rồi ông
            ơi. Tết này ông đã về với mẹ con tôi thật          Trời như lạnh hơn. Mưa không còn rơi
            rồi. Mẹ cứ ngồi mãi bên nấm mộ của bố.         nữa. nắng xuân bắt đầu tràn khắp nơi.
            Bình yên và dịu dàng đến lạ. còn tôi, tôi      cây đào bừng nở rực rỡ như một phép
            đã nhận được cuốn nhật ký nhỏ của bố           màu. Mẹ chống gậy ra bảo: Đào à, chiết
            dù đã mờ nhòe, rách mất nhiều trang,           lấy cành đào đẹp nhất để lát nữa mẹ con
            nhưng trong đó tôi vẫn đọc được những          mình lên nghĩa trang liệt sỹ. vâng mẹ. Tôi
            dòng chữ nắn nót: “Không biết con là trai      đỡ mẹ ngồi xuống chiếc ghế nhỏ dưới
            hay gái nhỉ. nhưng đối với bố, con luôn là     gốc đào cổ thụ. Mẹ cười, nụ cười viên
            tình yêu, là núm ruột liền đầy yêu thương      mãn, bình yên. Trên đầu sắc đào lẫn trong
            của bố. Bố luôn mong con được an lành,         nắng mùa xuân rực rỡ mà dịu dàng.
            khỏe mạnh, học hành sáng láng, biết giúp                                                  P.A


            VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)                                         75
   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80