Page 21 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 21
bỏng rát như tia lửa đang găm bập bùng nát không vào nhặt nhạnh, để bọn trộm
ở gáy trắng, eo thon, bắp chân trắng nõn vặt không sơ múi được gì, để không lo trẻ
của mình. ánh mắt họ khác hẳn ngày Thy con chạy ra đường... và họ bảo nhau “để
mới chuyển đến đây. cứ như thể Thy ăn đàn ông có liếc Thy cũng vướng víu ánh
tươi nuốt sống hoặc dấm dúi cặp kè với nhìn bên hàng rào thép”. Thy chỉ thương
chồng họ không bằng. Đến cười với đàn con mình mỗi chiều lẫm chẫm chạy bấu
ông trong xóm Thy còn không dám nữa chặt những ngón tay bé nhỏ vào hàng rào
là. Sao ngó Thy đàn ông hay nghĩ đến làm ngóng vọng. Thy nhìn lũ trẻ con chia nhau
tình, còn đàn bà thì coi như tình địch mà mút kẹo, tặng nhau bông hoa dại qua
không ai biết Thy chỉ thiếu tình người. những lỗ rào mà thấy tâm hồn người lớn
với Thy đàn ông không đi săn chim quý chật chội đến nhường nào.
như bố, không tìm cá quý như chồng thì căn nhà Thy ở đang chờ bán. Một vài
cũng đi tìm một thứ gì đó trong ngàn vạn ngày nữa khi có người đến mua nhà thì
thứ được coi là quý giá trên đời. Mà Thy mẹ con Thy sẽ phải chuyển đi. Thy chắc
đồ rằng những thứ ấy được cho là quý chắn sẽ nhớ nơi này của những ngày đầu
hiếm vì người ta chỉ nghe đồn đoán mà tiên, của mảnh vườn bé nhỏ, của tiếng
không cầm được nó trong tay. nhiều khi trẻ thơ lanh lảnh mỗi chiều. Trong đời
chúng chẳng có thật trên đời. Thứ gì có người tha phương sẽ sống trong không
được trong tay thứ ấy không còn quý. Số biết bao xóm trọ, gặp gỡ bao nhiêu con
phận của đàn bà cũng vậy. Một khi đã ở người, vướng phải bao ánh nhìn nghi kị.
trong tay gã đàn ông nào thì rồi cũng bị nhưng Thy vẫn tin vào sự ấm áp của tình
nhàu nhĩ theo một cách nào đó mà thôi. người. Thy bỗng nhớ quán lá của mẹ, nhỏ
bé, đơn độc và cũng đầy kiêu hãnh. Mẹ
nhà chủ cần tiền rao bán đất 03 với
giá rẻ, chỉ vài trăm triệu một thổ có kèm từng nhiều lần bị đánh ghen oan. Từng
bị đàn bà làng trên xóm dưới hằn học
nhà cấp bốn. Đối với những người lao dè chừng. giờ thỉnh thoảng về nhà Thy
động nơi đây việc mua một mảnh đất, vẫn gặp lại những người đàn bà từng hất
một căn nhà có sổ đỏ dưới thành phố là nước vào mặt mẹ, xô đổ mâm cơm, dọa
điều rất khó khăn. nên người trong xóm đốt cháy quán. giờ họ ngồi đó với mẹ để
trọ bàn nhau “mua quách căn nhà đang hàn huyên, nhổ tóc trắng cho nhau, nhờ
ở lấy chỗ chui ra chui vào”. Đành rằng nhau đấm hộ cái lưng, mang cho nhau ít
đất 03, nhà nước lấy lại thì đền bù chẳng kim chi vừa muối. Đàn ông ít xuất hiện
được bao nhiêu nhưng chắc gì đã bị thu trong những câu chuyện của họ. Đôi khi
hồi. Tiền mua nhà coi như tiền thuê trọ họ tự hỏi “sao ngày xưa mình lại có thể
hàng tháng góp vào. Trời mà thương biết ghen dữ dằn như vậy?” rồi cười ha hả hở
đâu sau này lại chuyển đổi được mục đích mấy cái răng vừa rụng. Thy bỗng nhiên
sử dụng, làm được sổ đỏ cũng nên. Thế thèm được già như thế để ngồi cười ha
là đua nhau mua, không có tiền thì vay. hả. ngoài kia nắng xuân đang xiên ngang
Mười mấy năm ở trọ, giờ căn nhà trọ trở qua những lỗ rào hình mắt cáo. hàng rào
thành nhà mình dù cũ kỹ vẫn cứ vui. cả cắt nham nhở bóng của con Thy đang
xóm liên hoan dĩ nhiên không có Thy. Thy ngồi chơi một mình trên nền đất. Thỉnh
không có tiền mua nhà và cũng không thoảng nó lặng yên nghe ngóng một
được mời đến dự. Sau hôm đó xe vật liệu tiếng cười vọng từ nhà nào đó. cây gấc từ
thi nhau trở đến. nhà nào cũng làm sân khi ngăn rào bị chặt hết ngọn, kỳ lạ thay
cổng riêng. Mấy bãi rau bị phá đi để lát nó không chết mà đang mọc chồi non từ
gạch hoa lấy chỗ chơi cho trẻ nhỏ. những những vết chém sắc lẹm còn nguyên vết
hàng rào B40 xuất hiện, ai cũng muốn bịt nhựa khô...
kín nhà mình. Để mấy bà thu mua đồng V.T.H.T
VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025) 21