Page 19 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 19

Chồi non…










                                                               Truyện ngắn của VŨ THỊ HUYỀN TRANG


                  hy chuyển đến xóm trọ này vào mùa  cứ chiều đến Thy lại mắc chõng ngoài
                  xuân hai năm trước. hôm đầu đến  sân nằm ru con. nhìn dọc dãy hành lang
            Tđây chỉ thấy đàn bà ra đón hớn hở  để ngắm nghía những nụ cười hiền hậu.
            hỏi han đủ chuyện. người đỡ lấy thằng  con trai Thy hình như cũng thích nơi này
            nhỏ từ thay Thy cưng nựng hôn hít nó.  lắm. hàng ngày thằng nhỏ bị ngăn cách
            người tranh xách giúp túi đồ vào tận  với thế giới bên ngoài bằng một tấm ván
            phòng.  những người khác chạy ra taxi  dài chắn ngang cửa ra vào.  nó thường
            khuân giúp tã bỉm, xô chậu, mấy thùng  đứng thò đầu ra ngoài chỉ chờ xem có
            sách vở lỉnh kỉnh. chị Ba than “có hai mẹ  ai đi qua là giơ hai tay đòi bế. Khoảnh
            con thôi mà sao lắm đồ vậy trời. Mấy thứ  sân nhỏ trước nhà được mọi người tận
            này ở đâu chẳng có mà phải tha từ quê          dụng  trồng rau. vài luống mồng  tơi, ít
            xuống cho chết mệt”. Thy cười hiền khô         rau đay, rau cải thay nhau thêm thắt vào
            phân bua “Tại tiện xe mà chị. hơn nữa thứ      bữa cơm đạm bạc. Trồng thêm mấy gốc
            gì cũng mua mới thì tốn bộn tiền. Trông        mướp thế là cả xóm có bát canh cáy ăn
            lặt vặt thế thôi chứ xót ruột lắm chị ạ”.      cho mát.  gì chứ hành lá, cà chua, rau
            Đàn bà nhìn nhau cười “ừ nhỉ, cùng cảnh        thơm lúc nào cũng sẵn để nửa đêm đi
            chắt bóp với nhau”. Thy ngồi một góc cho       làm về sẵn hái mỗi thứ một ít nấu bát mì
            con bú nhìn mọi thứ trong phòng đang           tôm lót dạ. Thỉnh thoảng những cây ớt lại
            được bàn tay những người hàng xóm              đua nhau chín đỏ. Mảnh vườn nhỏ giúp
            tốt bụng sắp  đặt ngăn nắp. Bao nhiêu          Thy nguôi ngoai phần nào nỗi nhớ quê
            mệt nhọc tiêu tan, Thy thấy cảnh mẹ góa        nhà. cũng có khi nhờ nỗi nhớ hương vị
            con côi được an ủi phần nào. cả xóm trọ        quê nhà của Thy mà mảnh vườn được
            này rồi sẽ là gia đình của Thy, sớm tối sẻ     thêm thắt nhiều vị khác. như hôm kho
            chia nương tựa vào nhau để đi qua ngày         nồi cá nhận ra vườn trước nhà thiếu sả.
            tháng nhọc nhằn.                               hôm nấu canh chuối ếch nhớ ra thiếu lá
                                                           tía tô. hôm rang thịt gà mẹ gửi từ quê ra
                Khu trọ là dãy nhà cấp bốn mười ba         nhớ thiếu cây chanh. Thêm thắt chỗ này
            gian kéo dài dọc mặt đường lớn. Đằng           một cây, chỗ kia một bụi. nửa đêm con
            sau dãy nhà là cả mẫu đất trồng rau xanh       ho mắt nhắm mắt mở ra vườn là có mấy
            và cây ăn quả. Đất rộng rãi nhưng nghe  quả quất mang đi hấp. con sốt đã sẵn rau
            nói toàn đất 03 lại nằm trong dự án treo,  diếp cá. Trẻ nhỏ chạy chơi trầy xước đã có
            bán cũng chẳng được bao nhiêu tiền nên  lá nha đam cầm máu. lắm khi Thy nghĩ
            nhà chủ cứ để cho thuê trọ gần hai chục  khu vườn này cũng chẳng khác gì quán
            năm nay. Ở thành phố mà kiếm được chỗ  lá bé xíu của mẹ ở quê. nhìn bên ngoài
            trọ nhiều cây cối thế này thật là may mắn.  chỉ  thấy  mấy  gói  bánh  kẹo  rẻ  tiền  phủ

            VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)                                         19
   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24