Page 20 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 20
một lớp bụi đường nhưng ai cần gì cũng dưới sông và chết đuối. Đêm trước hôm
có. Khách nhiều khi tiện mồm thì hỏi chứ ra sông bắt cá, chồng ôm ghì lấy Thy
không nghĩ quán sẽ có, vậy mà bà chủ lại thủ thỉ “cho anh nợ. Mai xuống sông mà
gật đầu bảo “chờ chút. có ngay”. Từ cây hôm nay động đến gái thì đen lắm”. Thy
kim cuộn chỉ cho đến cả mấy hộp kem hỏi anh đi bắt cá gì? chồng cười bảo “bắt
dưỡng da, trị mụn. Mẹ thường nhận được cá vua”. hôm mang tro cốt của chồng ra
cái lắc đầu của khách kèm câu nói “chịu sông rải, Thy lẩm bẩm câu gì đó chính
thật. Trông thế này mà cái gì cũng có”. mình cũng nghe không rõ.
có lần ngồi trong nhà nhặt rau Thy người đàn ông thứ ba biến khỏi căn
nghe thấy mẹ đáp lời khách “đúng là gì nhà đó là người tình của chị gái Thy. anh
cũng có chỉ thiếu đàn ông. nhà toàn là ta nói với chị “Tôi phải đi săn đá quý. Bao
đàn bà. Đến mùa măng mọc là thấy tóc giờ tìm được viên đá ruby màu đỏ, hợp
rụng đầy chăn gối”. nhà toàn đàn bà thật, với mệnh của em thì tôi quay lại cầu hôn”.
những người đàn ông chỉ xuất hiện thưa Bảy năm trôi qua bặt vô âm tín. chị gái
thớt trong vài lời trách móc, tiếc thương. Thy vẫn tin “chắc tại chưa tìm được đá
như mỗi mùa chim sinh sản thấy người ruby màu đỏ”.
bẫy chim đi qua nhà là mẹ than: *
- nghề gì mà bạc. chim đang có đôi hôm mới chuyển đến xóm trọ Thy
có lứa mà tan tác chia lìa. chỉ thấy sự xuất hiện của những người
- ủa, chứ nếu con chim đực không đàn ông qua lời càu nhàu của vợ họ “lũ
ham hố thì đâu đến nỗi bị lừa sập bẫy. chết tiệt, đi làm về là chúi đầu vào điện
câu nói của Thy như vô tình cứa vào thoại. chẳng giúp vợ được việc gì. cứ làm
như kiếm được mấy đồng tiền là to tát
tim mẹ. năm Thy còn bé xíu cũng vào lắm. Thử ở nhà trông con một ngày xem
mùa chim sinh sản, bố nói phải lên núi có sướng không?” những ngày sau đàn
bắt bằng được đôi chim quý. nào ai biết ông bắt đầu xuất hiện qua tiếng ho khan,
chim quý mà bố nhắc đến là chim gì. chỉ tiếng khạc đờm, tiếng chửi thề và tiếng
nghe dân bẫy chim đồn rằng đó là giống quát con khiến Thy giật thót. Ở mãi thành
chim ngậm nắng và mật ong trong cổ. quen, đàn ông đi qua cửa nhà Thy bao
Mỗi khi nó cất tiếng hót là mọi thứ xung giờ cũng chào bằng những cái liếc mắt.
quanh bị mê đắm chìm nghỉm trong vị có khi dò xét, có khi hằn học, lại có khi gạ
ngọt và ấm. giống chim này hiếm lắm, có gẫm. chồng chết, Thy mơn mởn và thiếu
những người cả đời làm nghề bẫy chim thốn, ấy là lời của đàn bà xóm trọ nói với
trời cũng chỉ nhặt được một chiếc lông nhau. cái áo Thy mặc trễ quá. Quần gì
của nó. ai may mắn thì được nhìn thấy mà ngắn lên tận bẹn. Trời ơi, ngực căng
nó, nghe tiếng nó hót. có người tưởng tròn mà không mặc áo con có tốn nước
nó sa bẫy của mình mà lại gần hóa ra bọt của cánh đàn ông không chứ. Thỉnh
không phải. chỉ thấy ở trong bẫy có một thoảng Thy không rõ họ xót xa Thy hay
cọng cỏ khô rơi lại, nhặt lên ngửi thấy là xót xa cho chính họ. Thức đêm thức
có mùi thơm đặc biệt. Bố mất tích trong hôm suốt, mắt quầng lại nhưng da dẻ
mùa bẫy chim. Một ngọn núi nào đó đã vẫn mịn màng thấy ham. Ờ, đúng là còn
giấu mất bố. hoặc là bố đã đi lạc theo trẻ có khác, bất chấp mọi thứ mà rờ rỡ
tiếng dẫn dụ của loài loài chim quý. Mẹ đẹp. Để xem sau này bằng tuổi tụi mình
bảo “suy cho cùng người bẫy chim, chim còn đẹp được mãi không? Đó là khi họ
bẫy người”. nhìn Thy váy áo là lượt thơm tho giao con
người đàn ông thứ hai biến mất khỏi cho người trông trẻ để đi làm. Không cần
căn nhà chính là chồng Thy. Đi bắt cá ngoảnh lại Thy cũng biết có vài ánh nhìn
20 VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)