Page 96 - Tạp chí Lang Bian
P. 96
quần chúng, chắc chắn nàng phải Thi hào Goethe vĩ đại kết thúc
nói về tài năng ca hát của mình. Và tập Faust của mình khi ông viết
khi người ta thuyết phục được cô rằng câu chuyện này có thể sẽ có
lên hát, cô bắt đầu bằng: “Bài ca hồi tiếp theo. Người ta cũng có
điếu văn”, điều này muốn nói là: thể nói như thế về cuộc dạo chơi
“Tôi chẳng có bất cứ giọng nào!”. của chúng ta trong nghĩa trang.
Đó là sự thật duy nhất của đời cô. Tôi thường xuyên tới đây. Khi một
Nơi đây yên nghỉ một thiếu nữ trong số những bạn bè tôi hay kẻ
thuộc loại người khác. Khi trái tim thù biến cuộc sống của tôi thành
bắt đầu kêu eo éo như một con chim địa ngục, tôi đến đây, tôi tìm thấy
hoàng yến, lý trí sẽ không hiểu gì. đây là một nơi xinh đẹp phủ cỏ và
Cô gái trẻ, đẹp này luôn được thắp tôi hiến dâng nó cho người nam hay
sáng bởi vòng hào quang của cuộc người nữ mà có lẽ tôi muốn chôn
hôn lễ, nhưng đám cưới của cô đã họ. Ngay lập tức, tôi chôn người
không bao giờ diễn ra… đó. Họ ở đấy, đã chết và bất lực,
Nơi đây yên nghỉ một bà góa cho tới tận khi mà họ tái sinh, được
bụa, trên môi luôn có khúc ca cách tân và tốt đẹp hơn. Tôi miêu tả
thiên nga, và trong lòng có khúc cuộc đời họ cứ như chính tôi, tôi đã
ca của sự cáu kỉnh của cú mèo. Bà từng thấy cuộc đời đó trong cuốn
ta đã đi thăm các gia đình để moi “SÁCH” của tôi về các nấm mồ.
ra tất cả những tội lỗi của họ, đúng Mọi người đều chắc có lẽ sẽ làm
là giống như người mê trật tự, tố như vậy thay vì cứ chờ đợi sốt ruột,
cáo người đồng loại của bà ta. run cóng, mai táng chu đáo những
Nơi đây yên nghỉ một hầm mộ ai thọc gậy bánh xe bạn. Tôi dặn
gia đình. Đó là một gia đình rất hòa là nên cứ giữ vẻ mặt tươi tỉnh của
hợp. Mỗi một thành viên đều tin mình và đọc tờ Tin tức Hoàng gia.
tưởng điều người kia nói, đến nỗi Vả lại, tờ báo được chính Nhân dân
nếu như cả thế giới này và các báo viết nên thậm chí ngay cả khi đối
nói: “Như thế đó!” và nếu khi từ với một số người, nếu ai khác đó
trường về nhà, cậu con trai tuyên buộc bẻ cong ngòi bút.
bố: “Con, con đã nghe thấy điều Khi thời gian của tôi kết thúc và
đó như vậy đấy”, thì chính cậu lúc người ta an táng tôi trong một
ta đã có lý, bởi vì cậu ấy là thành huyệt với câu chuyện của cuộc đời
viên của gia đình. Và nếu trong gia tôi, thì bạn hãy đặt lên mộ đó dòng
đình này, lại có con gà trống gáy chữ sau: “Tính tình vui vẻ”.
lúc nửa đêm, thì đó là sáng rồi. Rồi Đó chính là câu chuyện của tôi
thậm chí ngay khi người gác đêm NGUYỄN TIẾN QUỲNH
và tất cả chuông đồng hồ báo thức Dịch từ “Bonne humeur” của nhà
của thành phố vẫn điểm giờ Tý. văn Hans Christian Andersen
96