Page 13 - Tạp chí Lang Bian
P. 13
coi chừng nhà cháy. Ăn vạ ăn vật về ngâm sợi, mãi không thấy về,
là nghề chính của họ; ngay Nghị người đi tìm thấy bà Nở đang há
Bính cũng thế. Dù là kẻ trên, hốc mồm ngáy bên gốc chuối…”.
quyền cao chức trọng nhưng cụ Chỉ có điều, giữa Chí Phèo và
Nghị vẫn ngán cái lũ cùng đinh, Thị Nở trong đời thực chẳng có
không còn gì để mất. Khi có mặt câu chuyện tình nào hết. Nhà văn
đám ma cô này, bao giờ Nghị Nam Cao đã tạo nên cuộc tình
Bính cũng ngọt nhạt, thậm chí thiên thu của họ và biến cái lò
sai đầy tớ cho tiền hoặc bày cơm, gạch bỏ hoang có thật ở làng Đại
rót rượu. Cụ Ái nói: “Chí Phèo, Hoàng làm nơi sinh thành kết quả
Hương Điền và Binh Bào đều là cho cuộc “tình một đêm”. Nhưng
tay chân của ông Nghị Bính đấy! điều này, cụ Ái vẫn quả quyết:
Tôi sống lâu nhất ở làng này, tôi “Những lúc đi uống rượu say bét
biết chứ!...”. Cụ Ái nói như vậy nhè về, mấy thằng đầu gấu kia vẫn
quả là khớp với Bá Kiến trong thường lui tới túp lều bà Nở ngoài
truyện Nam Cao: “Trị không lợi bãi sông vơ vơ quào quào…”. Cụ
thì cụ dùng… Không có những Ái nói rồi cười móm mém.
thằng đầu bò thì lấy ai mà trị Văn học phản ánh cuộc sống
những thằng đầu bò?”. nhưng không mô tả một cách thô
Còn Thị Nở? Hai cụ lại thi thiển. Nam Cao đã biến những
nhau kể. Hóa ra bà Thị Nở là con người có thật của làng quê
người có thật, trời ạ! Họ tên đầy ông, thậm chí ghép vài ba thân
đủ là Trần Thị Nở, con gái ông phận vào cho “đầy” một người,
phó Kính, thợ đóng cối xay. Thị trở thành những nhân vật điển
Nở không xấu đến mức “ma chê hình cho xã hội Việt Nam đương
quỷ hờn” như Nam Cao mô tả thời. Những nhân vật của ông đều
nhưng mà theo cụ Ái “bà ấy xấu mang một kết cục bi thương. Lão
lắm mặt rỗ chằng rỗ chịt…”. Ông Hạc tự vẫn bằng bả chó. Chí Phèo
Trần Hữu Đạt, em ruột nhà văn đâm mình bằng chính con dao y đã
Nam Cao còn “chi tiết” thêm: “Bà đâm chết kẻ thù của mình. Sau khi
Thị Nở xấu xí, dở hơi, hay cười hớt hải qua lò gạch bỏ hoang, Thị
ngớ ngẩn. Bà chỉ biết làm việc vặt Nở cúi gằm mặt xuống cái bụng
trong nhà. Đặc biệt, sờ vào việc lùm lùm và chắc là xuống đò qua
gì một chút là lăn ra ngủ, ngủ ở dòng Châu Giang. Cũng chẳng
đâu cũng được, đống rạ, đống biết là Nam Cao dẫn cuộc đời bà
rơm, bờ ao, gốc cây… Có lần bà Nở và “giọt máu” của Chí Phèo đi
ngoại tôi thuê Thị Nở đi kín nước đến tận đâu…
13