Page 40 - Tạp chí Nha Trang
P. 40

VÂN HẠ


                               THƯ CỦA NGƯỜI


                               ĐÀNG HOÀNG



                               truyện ngắn









                                  à không nói đó là một bức thư, phong thư hay lá
                              Bthư, mà gọi là một cái thư. Theo bà cái thư đó chưa
                               thể coi là một bức thư hay một phong thư được.
                                 Bà kể lại chuyện này sau cái ngày cả nhà chúng tôi
                               đi  đảo  chơi  nhân  dịp  cáp  treo  giảm  giá.  Lúc  đầu  bà
                               không chịu đi. Bà nói bà già rồi, chỉ con nít nó mới thích
                               mấy trò chơi bên đó. Còn một lý do nữa. đó là nếu đi
                               bà không biết vận đồ gì. Áo quần của bà toàn đồ mua
                               sắm từ vài chục năm trước, nay tận dụng mặc ở nhà thì
                               được, nhưng đi chơi thì không còn phù hợp. Cuối cùng
                               chúng tôi đã thuyết phục được bà chọn chiếc áo màu
                               lam.
                                 Chứ chúng tôi đi hết bỏ bà ở nhà một mình cả ngày
                               sao yên tâm, có muốn ở lại khuya khuya coi ca nhạc
                               này kia cũng không dám. Ừ thì đi! Cuối cùng bà chịu đi
                               nhưng nói hơi giận dỗi.

                                 Khi  chiếc  lồng  cáp  treo  dừng  đón  khách,  bọn  trẻ
                               ùa xuống. Đúng là nhiều con nít thật, nhưng cũng có
                               người già. Một bà già khoảng ngoài bảy mươi, có lẽ còn
                               nhiều tuổi hơn bà, nhưng vẫn vận đầm suôn dài tới bắp
                               chân in màu lập thể cũng hơi sặc sỡ, tóc uốn cao, khuôn



                                                                               39
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45