Page 60 - Bản tin Văn Hóa, Thể Thao và Du Lịch
P. 60

VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT

           Khói lam chiều




                       ĐÁNH THỨC TUỔI THƠ TÔI



                                                                              Bài và ảnh: LÊ THỊ DIÊN

                   ột chiều Thu, tôi đi ngang qua cánh đồng   sót trên các gốc rạ mới gặt. Đám trâu, bò nhẩn
                   mùa gặt đúng lúc hoàng hôn đang dần   nha gặm cỏ trên bờ chờ xe chất đầy lúa để chở về.
          Mbuông  xuống,  khi  cái  nắng  không  còn    Điều thú vị nhất của lũ trẻ là được leo lên xe ba gác
           gắt gỏng, mà chỉ còn dìu dịu, nhè nhẹ. Mặt trời   (xe cải tiến, xe bò) ngồi theo ra đồng và bám đuôi
           đỏ rực lấp ló sau những đám mây. Từng đàn cò   xe chất đầy lúa về nhà.
           lững lờ bay ngang trời. Xa xa có đàn trâu thủng     Chiều chiều, khi mặt trời lẳng lặng khuất
           thẳng đi về. Mùi lúa mới quyện vào mùi khói rạ   dần sau ngọn tre, lúc lũ gà cục ta cục tác gọi nhau
           nồng nàn làm tôi nao lòng nhớ về những mùa gặt,  trở về chuồng… ấy là lúc nhà nhà đỏ lửa thổi cơm
           nhớ những làn khói lam chiều lan tỏa từ các mái   tối. Bếp được nhóm bằng rơm, bằng rạ, lép bép
           tranh nghèo.                                 nung  cháy  những  cành  củi  khô  đang  gập  lưng,
                Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng quê mà xưa   cong  mình  hiến  dâng  từng  ngọn  lửa  rực  hồng.
           là những cánh đồng lúa ngút ngàn. Giờ đây, vẫn   Những  làn  khói  trắng  bốc  lên  rồi  vẩn  vơ  vương
           những cánh đồng lúa, vẫn khói lam            lại từng chùm treo trên những rặng tre. Khói nhà
           chiều bị gió thổi tạt ngang vào mắt
           cay cay, lòng tôi lại man mác pha
           chút  tiếc  nuối  mùi  hăng  hắc  của
           khói lam chiều.
                Nhớ những buổi chiều tà, lũ
           con  trai  thường  tụ  họp  chơi  đánh
           trận giả, rồi vật nhau ngã lăn mấy
           vòng  trên  triền  đê  mượt  cỏ.  Đám
           con gái thì thư thả nằm trên cỏ nhìn
           những  đám  mây  đang  lang  thang
           trôi trên bầu trời cao lộng gió, căng
           lồng ngực mà hít hà cái mùi nồng
           nồng của đất, mùi của hương lúa và
           mùi của khói lam chiều quyện vào             này tan theo khói nhà khác, cứ thế lan ra cả làng
           nhau.  Cảm  xúc  đó  thật  đến  khó  tả!  Từng  vòng,   quê. Xa xa trông thấy khói lam chiều uốn lượn trên
           từng  mảng  khói  xuyên  qua  mái  nhà  tranh  là  là   những ngọn cây, ôm lấy làng xóm như một dòng
           tản ra rồi biến mất. Mùi thơm của cơm mới tỏa ra   sông bạc trắng hiền hòa trôi giữa chiều tím hoàng
           ngào ngạt. Làng quê và tuổi thơ rất đỗi yên bình!  hôn.  Nhìn  thấy  khói  lam  chiều,  người  dân  quê
                Đó là ngày mùa, mùa gặt. Ngày mùa trước  đang mải làm ruộng ngoài đồng xa biết rằng trời
           đây, lũ trẻ chúng tôi thường theo chân người lớn ra  đã tối. Chẳng ai bảo ai, mọi người lục tục kéo nhau
           đồng. Đứa còn nhỏ tuổi chưa giúp được gì thì chạy  về sum họp gia đình sau một ngày làm lụng vất vả.
           nhảy bắt châu chấu, muồm muỗm. Những đứa trẻ       Trên con đường làng, thấp thoáng các lão
           lớn hơn, hoặc giúp thu gom lúa, hoặc đi mót lúa

          Bản tin VĂN HÓA, THỂ THAO VÀ DU LỊCH HƯNG YÊN SỐ 93 QUÝ IV/2024                        55
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65