Page 57 - Bản tin Văn Hóa, Thể Thao và Du Lịch
P. 57

VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT

          Kí ức






                           Tết quê




                                                                                NGUYỄN THỊ HƯƠNG




              rước  ngày  hăm  ba  tháng   rón  rén  bước  xuống  hôi  những   cũng nhẹ nhàng hơn. Cuối Đông,
              Chạp ông Táo lên chầu trời,  tép  lẹp  còn  sót  lại.  Đôi  khi  họ  trời càng rét dữ. Ở một góc chợ,
          T làng rậm rịch không khí Tết.  mừng húm vì tóm được chú cá   người ta kháo nhau trâu bò nhà
           Nhà nhà mang lưới vét cá; bắc   rô, cá quả béo ú rúc sâu đáy bùn   nào chê cỏ, hợp tác xã sẽ làm
           guồng, dựng gầu sòng, sắp gầu   ngạt nên giờ mới ngoi lên…  thịt chia cho xã viên. Lợn trong
           dai… để tát ao. Đêm nghe tiếng        Chợ  quê  những  phiên   chuồng  được  vỗ  béo,  gà  trống
           tát nước uồm uồm hoặc tiếng nổ  giáp  Tết  như  thâu  gọn  tất  cả   thiến cầm lồng hàng tháng trời.
           bành bạch của máy bơm, lòng   những  cảnh  sắc  đời  sống  của   Ai  cũng  mong Tết.  Cái  gì  cũng
           nôn nao mong Tết. Bất chấp cái   mọi nếp nhà. Đi chợ, nhìn cung   để dành cho Tết.
           lạnh mùa Đông, mới sáng sớm   cách  người  ta  bán  mua,  tính      Hợp tác xã không tháo
           đàn ông các nhà đã hò nhau dồn   toán thì đủ biết hoàn cảnh, điều   cạn nước để trồng cây vụ Đông
           ao,  quây  vũng  bắt  cá.  Họ  hào   kiện  đời  sống  kinh  tế,  văn  hoá   như bây giờ, mà giữ lại trên các
           hứng bắt riêng từng loại, thả vào   gia  đình  ấy  là  phong  lưu,  đủ   thửa ruộng. Mặt ruộng giờ đây
           thuyền nan, thau chậu cho các   ăn hay còn túng đói. Trong khí   loang  loáng  ánh  bạc.  Gió  nhẹ
                                                                       thổi làm sóng nước liu riu. Lúa
           bà đi chợ bán. Xong nửa ao này   lạnh  của  cuộc  chuyển  mùa   vụ  chiêm  phải  được  cấy  xong
           thì quây sang góc khác. Những   Đông-  Xuân,  lòng  người  dường   trước Tết. Trong giá rét, những
           đứa trẻ nhà nghèo, những người   như  chùng  xuống,  êm  ái  hơn.   bó mạ “thắt lưng con cón chạy
           phụ nữ tảo tần chỉ đợi đến lúc ấy,  Những tiếng ra giá, mặc cả như   ra ngoài đồng”. Các mẹ các chị
                                                                       lội  bùn,  lom  khom  cấy  lúa.  Mạ
                                                                       non  cắm  thẳng  hàng,  dần  phủ
                                                                       xanh mặt ruộng. Khi hoàng hôn
                                                                       xuống,  bọn  trẻ  mục  đồng  cưỡi
                                                                       trâu về.  Giữa tầng không chợt
                                                                       vẳng  nghe  vi  vu  sáo  diều;  dõi
                                                                       nhìn đàn sếu hình chữ V bay đi
                                                                       tránh  rét  mà  lòng  nôn  nao  về
                                                                       một  điều  gì  rất  khó  tả.  Chúng
                                                                       tôi, đứa nào đứa nấy đếm ngược
                                                                       thời gian mong Tết. Ngày Tết, sẽ
                                                                       được  ăn  no  và  ngon,  sẽ  được
                                                                       nghe  tiếng  pháo  nổ  ran  đêm
                                                                       giao thừa…
                                                  Ảnh: sưu tầm
                                                                             Chừng hăm bảy, hăm tám


          52                   Bản tin VĂN HÓA, THỂ THAO VÀ DU LỊCH HƯNG YÊN SỐ 93 QUÝ IV/2024
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62