Page 65 - Người Làm Báo Hưng Yên
P. 65

Người làm báo Hưng Yên
      Người làm báo Hưng Yên                                                Số 95 -  Xuân Ất Tỵ
              Hưng Yên, ai đặt tên cho đất ?
              Hưng Yên, ai đặt tên cho đất ?


                                                                                             MINH TÂM
                                                             Vịn truyền thuyết, tưởng thấy bóng cổ nhân ghé
      Có một nơi bình yên đến lạ                             ngang huyền thoại
      như bao đời đất đã gọi thành tên                       Gió lùa trang sử ngát hương sen.
      Hưng Yên một ngày tháng tám
      mênh mang cơn gió Nguyệt Hồ                            Gom nắng chiều cho những yêu thương kết nối,
      tràn qua Xích Đằng Văn Miếu                            chùa Phúc Lâm lấp lánh ánh vàng
      ru lời hoài cổ ngàn năm!                               Tiếng chuông ngân cong vút mái tào khang
      Ta muốn đứng giữa chơi vơi,                            tưởng lạc bước chốn huy hoàng Bangkok!
      thả hồn bên dòng sông Mẹ                               Thơm ngát Cao Thôn nghề làm hương chộn rộn
      Nghe ký ức bồi hồi kể khẽ...                           Ghé thăm thương cảng yên bình.
      Chuyện tình Chử Đồng Tử - Tiên Dung.                   Một thời vàng son, chỉ sau Kinh kỳ đô hội.
      Như một giấc mơ tình yêu còn đọng lại                  Yêu mái cổ đình làng bên cây đa trăm tuổi
      Bâng khuâng buổi bình minh "Lĩnh Nam chích quái"       Dòng thời gian bạc phếch những rêu phong.
      Mùa thu về, bãi Tự Nhiên xanh màu huyền thoại
      Ai tô sắc biếc mây trời                                Hãy ghé thăm đền Mẫu, chùa Chuông…
      như lời thề hẹn lứa đôi ...                            Nghe ký ức bồi hồi giữa bâng khuâng chùa Hiến
      Rồi một ngày ưu tư tháng bảy                           Có một Hưng Yên luôn dịu dàng thân thiện
      Rạo rực chùa Nôm giữa cơn Ngâu nghiêng ngả đất trời  Như trái nhãn lồng lưu luyến buổi chia xa.

                                                                Chiều Giếng Dạ
                                                                Chiều Giếng Dạ



                                                                                         VŨ MAI PHONG


                                                                Đêm qua, trăng khuyết nửa rồi
                                                                Bên thềm Giếng Dạ ai ngồi chờ đông
                                                                Sau cơn thu cuốn bão bùng
                                                                Cuồng phong như đã bẻ cong tháng Mười.

                                                                Ngoảnh lại, chốc đã năm mươi
                                                                Nuối trong chiều mộng bóng người rời xa
                                                                Tóc nâu ngược ánh dương tà
                                                                Có hương quen cũ thoảng qua chốn này.

                                                                Đồng Chầu sót nhánh heo may
                                                                Vọng về tiếng sáo khẽ lay động chiều
       Ảnh: Lê Hào                                              Soi vào mắt giếng trong veo
                                                                Trời xanh còn luống bao điều tâm tư.

                Cuối Thu


                                ĐÀM HUY ĐÔNG

         năm tháng co mình cuộn khúc đáy chai,
         Mùa vẫn vô tư rót tràn chén nắng
         gió và hoa dô dô xui anh đắm,
         mắt em xanh thăm thẳm màu trời


         Anh toàn quên tuổi mình đã mấy mươi,
         khi tóc bạc là lúc tình đương đỏ
         Nào kề môi ta cùng thêm chén nữa
         Cuối Thu rồi, sau Đông lại là Xuân.




                                                                                                         65 65
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70