Page 64 - Người Làm Báo Hưng Yên
P. 64
Số 95 - Xuân Ất Tỵ Người làm báo Hưng Yên
Người làm báo Hưng Yên
Trang văn nghệ
Hưng Yên nhớ Bác
Hưng Yên nhớ Bác Xin đừng nhớ. ..
Xin đừng nhớ...
NGUYỄN XUÂN DƯƠNG
Chúng con trồng cây
Theo tiếng gọi của Người HỒNG THANH QUANG
Nay khắp chốn đất ươm vàng quả ngọt
Nhãn theo người Hưng Yên đi làm giầu Tây Bắc Xin đừng nhớ… Tôi chỉ là cơn gió,
Cam quê Bác đưa về ủ ngọt đất quê xưa. Cạn thu rồi, đâu còn lá mà rơi…
Quả nối theo hoa, mùa nối tiếp mùa Em hãy sống với những quen thuộc cũ,
Tiếng hát, nụ cười theo chân em nhỏ Những ấm êm có thể tựa cho đời…
Ánh mắt, niềm tin sáng làng, sáng phố.
Lại khao khát một điều: Xin đừng nhớ… Trái tim đa sự lắm,
Nghe thơ Bác mừng xuân! Trữ tình yêu như nước ở lạc đà.
Đồng quất đã đỏ chờ Em hãy cố đừng vào sa mạc nữa,
Vườn bưởi cũng vàng mong Thôi phải lo cơn khát vỡ trăng rằm…
Xe tấp nập chở xuân về đâu vậy?
Cho con gửi hoa trái Hưng Yên Mặc tôi cứ âm thầm phiền lụy
về Hoàng Trù trong ấy Ủ câu thơ như chính vết thương tình.
Để tỏ tấm lòng nhớ ơn Bác Tôi phải thế bởi tôi là thi sĩ,
Bác ơi! Em đừng nên lỡ dở duyên mình…
Hội làng Xin đừng nhớ… Lại một năm nữa hết,
Tôi thêm gần ga cuối dẫn về đêm.
Những bông cúc lạc mùa vẫn trắng
Như những gì tôi gửi hết vào em…
MINH HOÀNG
Rồi làng cũng tưng bừng vào hội
Gót vân du, khăn áo có kịp về...
Cành gạo cũ thắp niềm hy vọng
Khói sương thăm thẳm triền đê. Lang thang cánh cò
Tháng Hai.
Sông lao xao sóng chen the lĩnh
Bóng nước cồn lên lọng tía phượng rồng
Đôi nghê đá cười nghiêng trụ biểu NGUYỄN THANH TÙNG
Mặt trống rung, bao hoài niệm đang rung.
Em vẫn đây trong kiệu bay rộn rã Một cánh cò lang thang châu thổ
Trong vạm vỡ trai làng, trong duyên dáng gót sen, Từ lãng quên liệng xuống cánh đồng
Trong vấn vít khói trầm, trong uy linh thánh Cả
Rạng rỡ mặt người, như lạ như quen. Có nhớ chàng Trạng nguyên lưỡng quốc
Tháng Hai làng mở hội Men vết chân trâu qua kiếp nạn về làng
Sau lưng ta khúc khích tiếng ai cười. Một dáng cò mang khói sương truyền thuyết
Rước mực đen theo sóng tỏa trăm miền
Trai đánh giặc làm thơ, gái tầm tang nhiếp chính
Chữ nghĩa tràn bờ sông Luộc, sông Ninh
Một tiếng cò trăng suông khắc khoải
Hớp nước miếng ăn tiếng gọi bạn tình
Thiên di ơi ghé Cồn Mây, Bến Lảnh
Sông Mẹ thức chờ cái ngủ ngàn năm
Dẫu bãi Tự Nhiên trôi sang bên ấy
Châu thổ vươn mình xuống bể Đông
Đêm Nhất Dạ hương sen dầm sương đợi
Ảnh: Đào Ngọc Hiền Lang thang cánh cò trôi qua vầng trăng.
64 64