Page 66 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 66
đó lại làm thuê lại cho người Trung, biết sếp không chê tôi nhưng ông được vợ con. Ngoài con đường đó sếp nhìn tôi một lúc rồi lắc đầu.
người Bắc. Người sinh ra trong môi cũng không tán thành. Bằng chứng, em không còn đường binh nào khác.
- Quyết như thế nào là tùy em.
trường sống khắc nghiệt, gặp môi ông dẫn về cho nàng xem mắt, tạo Làm đàn ông là phải tính được tương
Với em, anh đã cạn lời.
trường sống tốt hơn, động lực phát điều kiện cho nhiều quân nhân sĩ quan lai, biết mình đi đâu, về đâu.
triển của họ cực kỳ mạnh mẽ. Đi xa đến làm quen và tán tỉnh nàng. So với Tôi đứng lên.
Lời sếp nói là thực tế, con
là để học khôn, đi bộ đội tôi được mở họ tôi chỉ là lính quèn, là bộ đội nghĩa
đường sếp vạch ra là hoàn toàn phù - Dạ, em xin phép.
mang tầm nhìn, quen nàng, tôi hiểu vụ. Họ là quân nhân biên chế, là sĩ
họp, hoàn toàn nằm trong khả năng
hơn về bản thân, về cuộc sống hiện quan lâu năm, có lương và có một sếp cũng đứng lên, giọng sếp
mà tôi thực hiện được. Nhưng trong
tại. cuộc sống ổn định. Chưa kể tôi còn là gằn gằn.
tôi nó “cấn cấn” một điều gì đó mà tôi
con nhà nghèo, xuất thân từ vùng quê
Sáng hôm sau, nàng lại cùng thấy không thoải mái. Tôi yêu nàng...
cơ hàn hẻo lánh. Nhưng nàng yêu tôi, - Nếu chọn giải ngũ thì mày
tôi đi đổ dớn. Kết quả đường dớn mới nhưng tôi cũng là một thằng đàn ông.
nàng bỏ qua tất cả những cơ hội mà đừng nên gặp con Trúc nữa. Nó sống
dời, cá đầy ấp, nhiều hơn ngày trước Sống một cuộc đời mà hoàn toàn do
ông anh cả tạo ra. Nàng bướng, anh cả một đời cơ cực, tao không muốn
gấp đôi. Nàng nhìn tôi thán phục. bên vợ tính toán sắp xếp, vậy tôi có
nàng từng mắng: “Thằng đó chỉ có thấy nó tiếp tục cơ cực trong phần đời
còn là đàn ông? Thất bại, sống không còn lại. Yêu, mày phải biết hi sinh,
- Anh tài thiệt. Nếu cho anh cái mã, lấy nó mày thêm cái mồ, rồi
thành như ý của họ, nhục. Còn thành,
một cơ hội, một điều kiện tốt, bằng chôn cả cuộc đời xuống đó”. Nàng đừng làm nó khó xử. Tuổi thơ nó
tôi có dám tự hào không? Nghèo cũng khổ lắm, sống chỉ biết khoai với sắn,
khả năng “sát cá” anh có dám bắt hết kể, nghe thì rất đau, nhưng sự thật là
cá trong cánh đồng này. sự thật, sếp nói đúng. Đau, nhưng tôi một đời, giàu cũng một kiếp. Nghèo không biết cơm là gì.
giàu là do số phận, còn vinh nhục là
vẫn đùa: “sếp sai, nghèo thì anh có,
Tôi nhìn nàng dò hỏi. sự chọn lựa của bản thân. Tôi sinh ra - Dạ, em hiểu!
chớ cái mã anh đâu có, anh đâu có
- Em hỏi vậy là ý gì? đẹp trai”. “ Anh đúng, cực kỳ đúng, ở một vùng đất nghèo, nếu không cải Với tôi ngày ra quân là một
được số phận, đành chịu. Tôi thích
bộ anh tưởng anh đẹp trai à? Em yêu ngày buồn. Nhập ngũ, địa phương
- Sống là phải có ước mơ, em cuộc sống tự do, tự tại. sống mà đi
anh, yêu vì anh chính là anh, là người cho xe đưa. Xuất ngũ, địa phương
chỉ giả sử thôi. duy nhứt trên cõi đời này mà em yêu, rón rén, nhậu phải nhìn trước nhìn cũng cho xe đón. Tránh mặt nàng, tôi
em tin tưởng. Yêu là không có bất kỳ sau. Tiền mình làm ra mà lo cho ba xin sếp làm thủ tục về trước, sếp cho
- Nếu khai thác hết khả năng,
lý do nào, yêu là yêu, yêu là không tôi toại nguyện.
kể cả thuê thêm người, năm mươi,
năm mươi. hối tiếc ”. Nghe nàng nói, nước mắt
tôi tự chảy.
- Cũng giả sử nghen, cá bắt
Thương em, sếp phải thương
năm mươi năm mươi trên cả cánh
đồng là mình giàu đó. luôn tôi, người mà sếp nghĩ sẽ là em
rể. Những ngày sắp ra quân, ông kêu
Tôi cười chỉ tay lên trời. tôi lên văn phòng.
- Hên xui, tính là mình, còn - Mày quen con Trúc, ra quân
cho mình ăn hay không là do cái ông rồi tính sao?
trên đó. Giàu nghèo là do trời, sống
tốt còn có miếng ăn, sống không tốt, - Nếu Trúc không chê em
miếng ăn phải đi xin người. nghèo, em cưới Trúc.
- Anh cũng tin vào mấy cái - Xứ mày nghèo, gia đình chỉ
chuyện kiếp này kiếp nọ, luân hồi đủ ăn, mày không nghề nghiệp, cưới
quả báo đó sao? nhau sống bằng cách nào?
- Không tin vào số kiếp, - Nghèo thì sống theo nghèo,
không nhìn thấy quả báo, con người thiên hạ sống được mình sống được.
sướng hơn. sống mà chuyện gì cũng
sẽ sống ác dữ lắm. Không tin vào
- Làm đàn ông nói như vậy là để bên vợ lo hết, sói cũng thành chó Bước khỏi doanh trại, rời quân
thần thánh, con người chỉ biết sống
vô trách nhiệm. Còn độc thân, mày con chớ nhằm nhò gì một thằng đàn trường là tôi biết mình đã mất nàng
theo dục vọng bản năng, không có cái
có thể lêu têu, sống du thủ du thực. ông không nghề không nghiệp. vĩnh viễn. Nàng là một gái khôn, gái
ác nào mà con người không làm. Nhờ
Có vợ là phải có trách nhiệm, phải lo khôn không bao giờ chọn cuộc sống
có niềm tin mà cuộc sống này cái ác
tương lai, phải bảo đảm được cho vợ - Được sếp thương em mừng, không ổn định. Nếu tôi vẫn là lính,
đã giảm, người tốt hiện thân mọi lúc,
con một cuộc sống đàng hoàng. nhưng...chắc em không duyên với nàng không chê tôi nghèo, vì đời lính
mọi nơi. quân ngũ. Ba má em già, anh chị đều là một đời ổn định. Với nàng, ông
Tôi làm thinh, sếp nói điều
- Ai nói? làm ăn xa, nhà chỉ có mình em. Hết anh cả là một người anh, và là một
nào cũng đúng. Chỉ có tôi là không
nghĩa vụ, em về với ba má. Em đi xa, vị “thần”. Người thương và chăm lo
Tôi chỉ tay về hướng Tây, nơi đúng, không có một sự ổn định nào ba má có bề gì, em sẽ không tha thứ cho nàng hơn cả cha ruột. Anh ta vào
đó có một mái chùa thấp thoáng. tôi lại dám quen em gái sếp. Thấy tôi cho chính minh, em xin lỗi. Nam, khi có điều kiện là đưa nàng
cúi đầu làm thinh nhẫn nhục, sếp dịu
- Chùa đó có một vị sư, lời là - Sanh lão bệnh tử là quy luật vào, lo cho nàng cái nghề, tìm cho
giọng.
ổng nói. của tuổi già. Biết em ở lại trong quân nàng một công việc để nàng dành
- Em hiền, tính tình đàng dụm tích lũy. Anh ta còn dự định đưa
ngũ là một tương lai sáng, là một sự
Nàng cười. hoàng, anh thương. Chuyện cao xa cả bố mẹ đoàn tụ khi anh ta có cơ
ổn định trong cuộc đời, ba má không
anh lo khồng được, chớ lo cho em ngơi riêng. Trong chừng mực nào đó,
- Mình sẽ cố sống tốt, sống tốt trách em đâu. Chẳng những không
vào quân ngũ, làm một quân nhân sếp là một người tốt, một người con
trời thương, hi hi. trách mà ông bà còn vui mừng khi
chính thức, anh tính được. Trước mắt hiếu đễ, một ông anh đầu đàn xứng
* em được như vậy. Chuyện em, anh
làm lính ở vùng sâu, vùng xa nào đáng. Một đứa bá dơ như tôi mà anh
lo, anh sẽ gặp ba má em.
* * đó, thậm chí là ra hải đảo. Em có tốt ta còn quan tâm huống hồ chi Trúc là
nghiệp phổ thông, làm lính vài năm - Em cảm ơn, anh đừng gặp ba em ruột. Anh ta bảo vệ Trúc là đúng.
Nàng yêu tôi rồi cũng tới tai rồi xin đi học, phấn đấu lên sĩ quan. má em. Lòng em đã quyết, hết hạn Với anh tôi chỉ thấy mình buồn buồn
sếp. Qua những chuyện nàng kể, tôi Lương bộ đội bây giờ rất ổn, nuôi nghĩa vụ em về. mà không có ý hờn trách. Trách là
62 võnnọhệ XUÂN ÁT TỴ 2 0 2 5 SỐ 1-2
THÁNG 1&2-2025