Page 64 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 64
- Vì anh muốn làm quen với xinh, cũng thích thích nhau. Con - Anh mang giầy, giày bộ đội một sáng đẹp như mơ, tôi thấy mình
em, với anh đó là hên xui. gái bây giờ hay tính toán, họ có thể chắc lắm. Anh đâu có mang dép mà may mắn.
quen trai nghèo nhưng cưới thì “No”. mất.
Nàng nhìn tôi, miệng không - Em không ngờ lũ quê anh đẹp
Tôi biết mình có ngoại hình, cũng
cười nhung mắt nàng cười. Khi ánh - Anh này... đến độ như vậy, đẹp làm em ngộp,
có thể “lừa tình” một vài em họp
nét cười, đôi mắt nàng đen thẳm, sâu thở không nổi luôn.
nhãn. Nhưng ba má tôi rất khắt khe: “ - Coi nghèo là một thách thức,
hun hút. Người ta nói con gái mà có
Nghèo cho sạch, rách cho thơm”. Bị sống là phấn đấu vượt qua chớ không - Lũ là từ mà người ta hay
đôi mắt như vậy thường làm đàn ông
“tụng” từ cái thuở mới lọt lòng, lớn phải sống để chấp nhận. Em khen anh dùng gần đây, dân quê anh gọi là
chết chìm. Tôi chưa chết nhưng đã
cũng “thấm”, chưa lừa tình ai. nói hay, hôm nay em nói còn hay hơn mùa nước nổi. Mùa nước nổi quê anh
thấy mình chìm.
anh nữa. Bái phục, em là một cô gái nước lên từ từ và cũng rút từ từ, mùa
Câu nói thật của tôi, nàng
- Vậy coi như anh hên, em thông minh, rất thông minh và rất cá nước kéo dài bốn năm tháng. Mùa
buồn. Nàng bâng quơ khuây khoắng
tên Trúc, người Quảng Bình, ông chủ tính. nước là một mùa mang lại nhiều tôm
viên đá trong ly, mắt nhìn xa xăm.
nhà này là anh cả của em. cá, một mùa hái ra tiền cho những
Thật lâu, nàng mới nói, lời nàng nhẹ Nàng liếc mắt lườm tôi.
người nghèo như anh. Anh thích cách
Tôi cười và thấy mặt mình đơ như cơn gió.
- Không, em không thích gọi như nước lên, nước rút, nước tràn
đơ.
- Em xin lỗi, em cứ nghĩ là thông minh, em chỉ muốn mình làm đồng, hoặc gọi chung là mùa nước
- Trời! Vậy là anh làm quen anh chưa có người yêu. gái khôn thôi. nổi. Gọi lũ nghe ghê ghê, ẩn tàng
lộn tiệm rồi, hihi. nhiều nguy hiểm. Như hiện tại là
- ủa, ai nói? - Là sao?
nước cao tới đỉnh nhưng đồng nước
- Lộn tiệm là sao?
- Thường để từ chối một tấm - Tự hiểu đi. yên bình như cõi thiên thai.
- Tự hiểu đi. lòng, người ta tế nhị khoe ra cái
Tôi liếc nhìn đồng hồ, cái - ừ hén, đồng nước quê anh
nghèo. Cuộc sống này hơn phân nửa
Nói xong tôi “biến”. Lính “Quota” mà A trưởng cấp cho tôi hiền thiệt, chớ lũ quê em là nước cuồn
là người nghèo, người ta vẫn yêu, vẫn
quèn, xuất thân từ một xóm nghèo đã gàn hết. Tôi bạo gan cầm bàn tay cuộn, trôi nhà, trôi đường. Lũ lên cực
sống đấy thôi. Không lẽ người nghèo
vùng đất phèn Thanh Bình, Đồng nàng. nhanh rồi cuốn đi cũng nhanh, lũ là
họ không có tình yêu.
Tháp. Muốn quen với em sếp, mơ một thảm họa. Lũ đi để lại đau thương
- Gần hết giờ rồi, không còn
giữa ban ngày à? Tôi đâu có điên. Tôi nhìn thẳng vào mắt nàng. và tang tóc. Mới đầu em nghĩ lũ quê
thời gian để hiểu vĩ sao em thích làm
anh chắc cũng ghê gớm lắm, nghe
- Hỏi thiệt, em hỏng sợ nghèo gái khôn. Câu này là anh chân tĩnh,
nước mênh mông chắc cũng hung dữ,
* à? anh mời. Nếu có dịp anh sẽ mời em nước cũng cuồn cuộn chảy.. .em đâu
về quê anh. Em nên đi một làn cho
* * Ảnh mắt nàng nhìn thẳng tôi, nghĩ lũ gì mà đẹp như thiên đường.
biết, biết quê nghèo nơi anh, coi nó có
manh mẽ. Trời bao la, nước mênh mông, được
nghèo hơn vùng đất quê em không.
sống yên bình trong một cõi như vầy,
- Nghèo là chuyện thường có
- Anh mời là em đi liền. em sống cả đời.
Tôi không điên nhưng nàng gì phải sợ.
điên. Là em của sếp, nàng tìm được - Khi có chế độ được phép về - Chỉ sợ em chê anh nghèo,
tôi trong doanh trại. A trưởng cấp thăm nhà, anh mời, ok. chớ người và đất nơi đây lúc nào
phép cho tôi 60 phút tiếp nàng quán - Anh biết em sinh ra ở đâu cũng dang tay đón em.
Nàng vẫn để yên bàn tay nàng
cà phê gốc còng ngoài hàng rào. Tôi không? Minh Hóa quê em từng là
ngồi đó nhìn nàng mà không biết một trong những huyện nghèo của cả trong tay tôi. - Người sống mà tự ti quá là
phải bắt đầu từ đâu, nói gì. Nàng cho nước. Em sinh ra ở một vùng đất khô - Người miền Tây có câu nói không thấy được sức mạnh của bản
thân. Anh cứ nghĩ mình sinh ra không
tôi một bất ngờ quá lớn, lớn đến nỗi cằn sỏi đá, nghèo là chuyện thường. rất hay.
làm tôi nghẹn lời. Nàng nhìn tôi. Dân quê em sinh ra lớn lên là đối diện phải để nghèo là tự nhiên anh thấy
- Câu gì? mình không nghèo. Thiên hạ vượt
với cái nghèo, coi nghèo là một thử
- Chú bộ đội hát hay, nói hay lên số phận được thì mình cũng phải
thách và bằng mọi giá phải vượt qua. - Nói nhớ giữ lời.
sao hôm này làm thinh vậy? vượt lên. Đe mình nghèo là mình có
Tuổi thơ em cực kỳ vất vả mới học
Tôi bóp nhẹ bàn tay nàng thay lỗi với chính bản thân mình.
- Gặp em anh quá bất ngờ, được con chữ, vì có con chữ mới có
nghẹn lời. cơ hội đối đầu với nghèo. Nghèo, em cho lời đáp. Từ lúc quen nàng, trò chuyện
cũng không vào được đại học. Anh cả * nhiều với nàng, tôi nhận ra ở nàng
Đôi mắt đen của nàng ánh lên
cho em vào Nam, tạo điều kiện cho nhiều điều mà tôi còn khiếm khuyết.
vẻ tinh nghịch. * *
em học nghề, giờ em là công nhân, tự Tính nàng mạnh mẽ, thấu hiểu và
- Vậy hên hay xui? sống, tự nuôi được bản thân. Với em quyết đoán. Có lẽ sinh ra ở một vùng
Trời hừng hừng sáng, phía
nghèo là một thách thức, một thách đông một mảng hồng nhàn nhạt được đất khó, nàng có một sự đồng cảm,
- Dĩ nhiên là hên rồi, nhưng...
thức mà em phải vượt qua, chớ không hắt lên bầu trời. Gió yên mặt nước hiểu biết tinh tế tâm lý những người
- Nhưng sao??? như anh, sống là phải chấp nhận chữ trên cánh đồng bao la phẳng lì như nghèo như tôi. Nàng như nam châm
nghèo. Hoàn cảnh xuất thân của em tấm gương khổng lồ. Những hàng mà tôi chỉ là sắt vụn, từ lúc quen nàng
- Anh sinh ra ở một làng quê
rất khó, đời em cũng rất cơ cực, nói tre đối xứng qua mặt nước đẹp lung tôi thấy mình thay đổi, sống có mục
nghèo, gia đình anh nghèo, bản thân
anh nghe xong, sợ anh chạy mất dép. linh. Trời sáng dàn, mặt nước ánh lên tiêu, có lý tưởng. Tôi tin nếu tôi có
anh cũng nghèo, quen anh là em phải
một màu hồng phấn trải dài huyền ảo. nàng, cuộc đời tôi sẽ khác. Giờ tôi
chấp nhận chữ nghèo. Tôi cười. Cùng cảnh nghèo,
Tôi chống cây sào, chiếc xuống lướt hiểu câu “ Em chỉ thích làm gái khôn”
người ta dễ cảm thông, dễ gần. Tôi
Nói ra được điều đó, với tôi là lướt nhè nhẹ đi vào một vùng không của nàng. “Gái khôn tìm chồng giữa
khều khều tay nàng chỉ xuống chân
dũng khí. Và khi trút được nỗi lòng, gian đẹp như động thiên phúc địa. chốn ba quân”.
mình.
dù buồn nhưng tôi thấy lòng thanh Là người Đồng Tháp, từng sống qua
- Anh, nãy giờ mình đổ ba
thản. Trước nàng tôi cũng xao xuyến, - Thấy gì hông? nhiều mùa nước nổi, cảm nhận được
đường dớn rồi.
cũng từng “chồm chồm” muốn làm một sáng tinh mơ đẹp như vầy, đó
Nàng nhìn nhìn rồi ngơ ngác.
quen, muốn nàng là bạn gái. Trước cũng là một cơ duyên. Lần đầu đưa - ừ , năm nào ba cũng làm
khi tòng quân, xóm cũng có vài cô - Là sao? nàng về thăm quê, để nàng cảm được năm đường dớn, còn hai cái là hết.
60 võnnọhệ XUÂN ÁT TỴ 2 0 2 5 SỐ 1-2
THÁNG 1&2-2025