Page 38 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 38
Chị Ngân lại kể bô lô ba la về bác, cô dì, anh chị, con cháu của
chuyện sắp phải làm, đôi má rám mình về chơi vậy.
nắng của chị ửng hồng. Rồi đây chị
Cái chuyện làm du lịch dựa
sẽ làm bánh dân gian, khoác lên
vào dòng sông của xóm tôi cũng
người chiếc áo bà ba đứng bán cho
lắm lúc chìm nổi, nhưng mà nhờ
khách ở phiên chợ quê, nào là sẽ
nấu nước mắm cá cơm vô chai, cá những người nhiệt tình như chú Chị xuârìxlnlx đẹp nép bên tàng mai oàng
cơm khô cũng được vô túi hút chân Hai, chị Ngân, chị Trinh, cùng sự Chị bước ra đườrĩỹ^dáng tha thướt
không đàng hoàng, cá cơm sấy thì hỗ trợ của chính quyền địa phương Trái tim thi nhân như treo ngược
vô hũ sạch sẽ, ngon lành. Chú Hai mà khách về thăm ngày càng nhiều
Chữ nghĩa giống hệt chiếc lò xo bị nén bung ra.
mỉm cười nhìn sông, chú với bạn bè hơn. Nhưng mà, đôi lúc rảnh rỗi,
mình và đàn ông trong xóm sẽ chất chú Hai trầm ngâm nhìn dòng
Chị nhập oào cánh én bay lượn thiết tha
vài đống chà nhỏ dưới bến sông, nước, ai hỏi thì chú nói: “Ước gì
Chim tự do hót ca
nhử cá vào, và dỡ chà bắt cá khi mấy chiếc xáng đừng có múc cát ở
Cỏ tự do thở
khách ở “Sì phố dĩa” yêu cầu trải đoạn sông này nữa, để dòng sông
Người tự do yêu thương.
nghiệm cuộc sống của ngư dân xưa. thôi sạt lở, ước gì các nhà máy ở
Chú sẽ được sống lại không khí dỡ phía trên dòng nước đừng có thải
chà đã qua cả mười mấy năm nay, nước hôi ra sông, sông có sạch thì Chị về đồng, lúa Đông Xuân oằn bông
sẽ tự hào giới thiệu về sự hào phóng cá tôm mới sinh sôi, khách tới chơi Hạt lúa nước ngàn đời nuôi sống sinh
của dòng sông từ hồi chú còn nhỏ nhiều hơn”. Năm ngón bàn tay nông dân thành năm dòng nhạc
xíu. Dệt nên những nốt nhạc hạnh phúc, ấm no.
Chị Ngân nói, mình ước thì
Ngày chiếc tắc ráng chở đoàn
lâu lắm, lúc này đi thả lưới dính Chị về phố chợ
khách du lịch đầu tiên đến bến
nhiều túi nilon, chai nhựa, mình rủ Phố chợ mặc áo mới
sông, ghé lên Hội quán làm du lịch
nhau đi vớt cho sạch nước chú ơi. Xe hơi lên đời
của quê mình, chú Hai, vợ chồng
Làm du lịch như mình cũng đâu có
chị Ngân và bà con trong xóm vui Ngàn hoa khoe sắc xinh tươi.
dễ dầu gì.
như có gánh hát về, mọi người tất
bật lo đón tiếp, nấu nướng. Chú Dòng sông quê tôi gắn bó Chị về theo cơ tạo hóa
Hai chỉ huy cánh đàn ông dỡ chà với cuộc sống của hầu hết cư dân Khe đá mọc mầm xanh
cho khách trải nghiệm, tiếng hò ven bờ, ruộng rẫy, cá tôm, cây trái, Sông rộn ràng tôm cá
reo, tiếng trầm trồ của khách khi cũng nhờ có sông mà xanh tươi, Bãi biển thành nơi bãi tắm của con cháu Rồng Tiên.
thấy những mẻ cá tôm nhảy rào rào
sung túc. Ký ức của những người
trong lưới vang dội cả mặt sông. Chị Chị về gieo thiện duyên
như chú Hai, như chị Ngân, như tôi
Ngân cùng cánh phụ nữ làm bánh, Xuân miên trường cùng trăm họ
luôn luôn có tiếng sóng vỗ, có dòng
nấu cơm, làm nhiều món ngon đãi
nước mát, có những khi sông thủ Đem mưa hòa gió thuận
khách. Chú Hai kêu sắp nhỏ bưng
thỉ hiền hòa hay ầm ào trở chứng. Gội nhuần khắp trần gian.
ra “nhà hàng nổi” ở bến sông một
Và bây giờ, sông và người ven sông Đầu xuân Ấ t Ty 2025.
chiếc lò than. Lát sau, mùi cá tôm
lại bắt đầu một hành trình mới, thú
nướng thơm nức mũi, khách vừa N.C.T
vị hơn nhưng cũng nhiều thử thách
chấm muối ớt hít hà thưởng thức
hơn.
vừa nghe chú Hai kể chuyện đời
xưa của dòng sông. M ột chiều, ngồi bên bờ với KHẮC CHU
chú Hai, ngắm mặt trời lặn trên
Thứ bảy về không gian đêm
sông, tôi nghe tiếng rì rầm của
ven sông quê tôi, chợt thương những ơ ề ô m ím X d c m
quê mùa. Chị Trinh đứng bên bếp sóng, xuống câu ngoài kia ai đó cất
lò nướng bánh tráng bán cho khách. lời ca vọng cổ:“Chiều quê hương Đông về nghe lạnh con tim
Có thể chị chưa từng bán hàng ăn ta cúi mặt nhìn sông, gởi lời cảm Giá như có được tiếng chim mời chào
bao giờ, nhưng khi cùng em gái ơn vào mênh mông sóng nước. Đất Cho mình nuôi những ước ao
khoác chiếc áo bà ba đứng bán, cái phương Nam mình sông thương ai Dỗ ngon những giấc chiêm bao tình đầy
cách chị chăm chút cho món ăn như đếm hết, cũng đâu thể đong lường
thể chị thương từng miếng bánh, tình nghĩa mấy trăm năm. Từ cái Nghe mùa xuân chớm đâu đây
thương từng người khách đến chờ thuở ghe bầu chở khẳm chữ Tâm, Trong đôi má đỏ hây hây em cười
mua. xuôi vào Nam khai hoang lập ấp. Bước chân qua những vòng đời
M ái tranh ngó vào sông ấm lời tình Trở trăn cùng với đất trời chớm xuân
Chị, cũng như trong mấy chục
tự, vững chí bền gan lòng như đá
chiếc áo bà ba ở không gian đêm
như vàng”. Cội mai vàng nở bâng khuâng
Tân Thuận Tây. Những quầy hàng
Chút hương buổi sớm thanh tân tình người
vừa rẻ, người bán lại thân thiện, dễ Lời ca chú Hai nghe da diết,
mến. Như thể những món quê, món như thể chú, chị Ngân, chị Trinh, Nầy em còn chút tinh khôi
ruột của mình từ thời ông bà truyền anh Bảy, anh Ba đã thương dòng Ta mang tặng hết cho người mình yểu
lại, người bán hoan hỉ mang ra để
sông từ hồi nào xa lắm và vẫn mãi Chiều ba mươi dựng cây nêu
đợi, để chờ. Bán kiểu này, đôi khi
mãi cất tiếng sóng vào thẳm sâu Thấy trời xanh nở ít nhiều rủi m ay
khách đến quên rằng những chiếc
trong tim mình. Mình cầm hạnh phúc trên tay
áo bà ba hồn hậu này tất bật cho
Ngước lên để thấy rộng dài tuổi xuân
cuộc mưu sinh, mà là đang chờ chú T.B
34 võnnọhệ XUÂIM ÂT TỴ 2 0 2 5