Page 37 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 37

iê  tôi  là  một  xóm nhỏ  ven
         S
                  ìông  Tiền,  đoạn  sông  chảy
                  Ịua  vùng  Cao  Lãnh.  Một
                  ng  gắn  với  đời  sống  của
          cư  dân  ven  bờ,  vói  tôi  và  bạn  bè
         tôi  trọn  thời  thơ  ấu.  Sau  này  lớn
          lên,  tôi  mới biết  sông  Tiền  quê  tôi
          là  một  nhánh  của  sông  Mê  Kồng
         huyền thoại. Trong hành trình đổ ra
         biển, nó đã  sống một cuộc đời huy
         hoàng,  đi  qua rất nhiều ghềnh thác
         và giúp kiến tạo những vùng  đồng
         bằng rộng lớn.

               Đoạn sông chảy qua Cao Lãnh
                                                                                                                              để giăng đ èn...  Thì ra là bài “Đám
          quê tôi tương đối yên bình. Từ biên
                                                                                                                              cưới  ngày  xưa”,  một  bài  vọng  cổ
          giới Campuchia, sông vào Việt Nam
                                                                                                                              mà tôi rất thích.
          chảy  dọc  vùng  Hồng  Ngự,  Đồng
          Tháp  phía  tả  ngạn  và  Tân  Châu  ở                                                                                    Sau này, cá tôm ít đi,  chú Hai
         hữu  ngạn.  Từ  Hồng  Ngự  xuống,                                                                                    hơi  buồn  nhìn  con  cái  trong  nhà
          sông  hình  thành  nhiều  cù  lao  khá                                                                              theo dòng người đi làm xa xứ. Ngày
         rộng  lớn,  làng xóm ven  sông  đông                                                                                 một  lượt,  chú  chỉ  thả  lưới  đắp  đỗi
          đúc, đất đai phì nhiêu, màu mỡ. Từ                                                                                  qua ngày. Nhớ nhà cậu ú t làm nghề
         tháng Chạp đến đầu tháng 5 âm lịch                                                                                   câu  lưới  và  chất  chà  bắt  cá.  Cũng
         năm sau nước ừong vắt, còn từ giữa                                                                                   như gia đình chú Hai, khi nguồn lợi
         tháng năm đến tháng  11 nước mang                                                                                    từ cá tôm cạn dần,  các  anh  chị  lên
         phù  sa từ thượng nguồn đổ  về nên                                                                                   thành phố  làm  công  nhân  hết.  Chỉ
          dòng  sông  đục  như  sữa.  Dân  quê                                                                                còn  lại  chị  Ngân,  chị  lấy  chồng  ở
         tôi thấy sông mùa nào cũng đẹp, và                                                                                   quê, tiếp tục nghề câu lưới và ừồng
          chờ đợi những chuyển biến của nó                                                                                    xoài.
         như  đã  từng  quen  thói  đỏng  đảnh
                                                                                                                                    Chị Ngân sát cá lắm nên hễ vợ
          của người yêu.
                                                                                                                              chồng chị  m à ra khơi là lúc nào cá
               Đa  phần  những  tháng  trong                                                                                  cũng nặng tay.  Còn nhớ một lần tôi
         năm,  dòng  nước  lững  lờ trôi,  nhàn                                                                               theo  anh chị đi bủa lưới  cá cơm từ
         tản như người con gái đã mệt nhoài                                                                                   sáng  sớm. Nước  sông tháng giêng,
         khi  băng  rừng  vượt  suối  từ  cao                                                                                 tháng hai trong vắt,  sóng hiền khô,
         nguyên  Tây  Tạng  xa  xôi.  Đẻ  đến                                                                                 nhấp nhô theo gió. Khoảng một giờ
          đây, cần nghỉ ngơi cho lại sức để rồi                                                                               sau thì bắt đầu cuốn lưới, mấy trăm
         vươn dòng ra biển lớn. Nhưng cũng                                                                                    mét lưới cá cơm dính cá trắng xóa,
          lắm  lúc,  như  chợt  nhớ  lại  những                                                                               thiệt  đã!.  Chị  Ngân  mạnh  mẽ,  cái
          dặm  trường  dong  ruổi,  lên  thác                                                                                 mạnh mẽ vừa pha chút dịu dàng của
         xuống  ghềnh,  cô  gái  ấy  cùng  hòm,                                                                               người con gái ở xóm lưới. Chị khéo
          cũng giận, cũng gào thét như muốn                                                                                   léo, giỏi giang, hễ chồng đi thả lưới
         trút  bao  nỗi  nhọc  nhằn  của  mình                                                                                cá cơm về là chị tính cách chế biến
         với bờ với bãi. Ấy là khi dòng nước                                                                                  sao  cho  lợi nhất.  Cá cơm bán tươi,
          cuồn cuộn  chảy,  sóng  ì  oàm vỗ  bờ                                                                               dư ra thì làm khô, ủ nước mắm.  Cá
         mùa lũ lụt, mưa bão. Nước từ dòng                                                                                    cơm khô chị lại nghĩ cách cắt lườn
          chinh chảy tràn vào ruộng đồng qua                                                                                  sạch  sẽ,  rang  lên  và  sấy  khô,  rồi
         hàng  trăm  con  kinh,  mương  như                                                                                   ướp vừa ăn, vào hộp bán.
         những  chân rết ngoằn ngoèo  vươn
                                                                                                                                    Những năm gần đây, làn sóng
          sâu vào những làng mạc xa xôi, hẻo                                                          Minh họa HỒNG THÁI
                                                                                                                              làm  du  lịch  bắt  đầu  lan  đến  vừng
          lánh.
                                                                                                                              quê yên bình của tôi.  Chú Hai,  chị
                                                lưới,  chất  chà trên  sông,  cũng như       Chú Hai yêu sông, dường như
               Tôi nhớ dòng sông quê là nhớ                                                                                   Ngân  nằm  trong  số  những  người
                                                hàng  trăm  gia  đình  khác.  Chú  nói  xuống  xuồng  lênh  đênh  trên  dòng
         về những người dân ở xóm tôi.  Tôi                                                                                   đầu tiên  đi  dự  cuộc  họp  của  chính
                                                có một thời  cá  sông Tiền nhiều vô  nước  không  chỉ  là  nghề  mưu  sinh
          cũng  ngờ  rằng,  chính  dòng  sông                                                                                 quyền  với  dân  về  việc  tham  gia
                                                kể,  chỉ  cần vài  tay lưới,  vài  đường  mà  còn  là  thú  tiêu  khiển  của  chú.
         hiền  lành  và  hoang  dại  đã  hình                                                                                 làm  du  lịch  cộng  đồng.  Chị  Ngân
                                                câu,  mùa nước  chất một,  hai  đống  Chú ca vọng cổ thì thôi rồi “ “muồi
         thành  nên  một  phần  tính  cách  của                                                                               vừa  cười  tươi,  vừa  hồi  hộp  kể  về
                                                chà bắt cá là sống khỏe ru. Tôi cũng  mẫn  thâm  kim”.  Dưới  sông  trăng,
         người  dân  vùng  đất  bãi  quê  tôi,                                                                                những  chuyện  mới  mẻ  mình  sắp
                                                đã  từng  chứng  kiến  những  mùa  giọng người đàn ông  dạn dày  sóng
         hiền hậu nhưng  cũng tự do,  phóng                                                                                   làm, rồi đệm thêm một câu: “Sao lo
                                                cá  ra  vào  độ  tháng  mười  âm  lịch,  gió  cất  tiếng  ngọt  ngào,  rằng:  Em
         khoáng và ẩn sâu trong hồn là một                                                                                    quá,  nào  giờ tự mình  làm mình  ăn
                                                xuồng thả lưới dập dìu trên sông cả  ơi đám cưới ngày xưa không có cha
          chút ngang tàng, bất cần.                                                                                           với bán chợ nhỏ  cho bà con ở đây,
                                                ngày  lẫn  đêm.  Tay  lưới  nào  mang  mẹ  đôi  bên  không  có  họ  hàng  trai
                                                                                                                              không  biết  làm  bán  cho  khách  du
               Nghề  ven  sồng  có  câu  lưới,  về cũng vài người khiêng,  cá trắng  gái, cô dâu tóc chấm ngang vai chú
                                                                                                                              lịch sao cho coi được nữa” Chú Hai
         trồng trọt, chăn nuôi, buôn bán chút  xóa,  sân  nhà  nào  cũng  nghe  tanh  rể  đầu  còn  để  chỏm,  sính  lễ  ừao
                                                                                                                              cười  khà  khà  “Thì  mình  làm  theo
          ít hàng hóa, nông sản nhà làm.  Chú  nồng mùi cá, mùi ủ nước mắm, làm  nhau mấy đóa h o a.. .ơ .. .ơ .. .cà, nhổ
                                                                                                                              hướng dẫn, cứ kỹ lưỡng,  an toàn là
          Hai ở xóm tôi cả đời sống nghề câu    mắm.                                   dây bìm bìm kết tuội, hái bông bụp
                                                                                                                              được rồi”.
                 SỐ  1-2                                                                         XUÂN ÁT TỴ 2 0 2 5                        võnnọhệ
           THÁNG 1&2-2025
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42