Page 32 - Văn Nghệ Đồng Tháp
P. 32
C H U ; Y j B N
Thành phố Hồng Ngự trên đường phát triển - HỒNG QUÂN
THANH PHƯƠNG
NÓI LỐI NÓI LỐI
Hồng Ngự ơi! Xuân về khoe áo mới Bến đò xưa nay đã về miền nhớ
Phố xá rực vàng trăm cánh hoa mai Nhịp cầu vui rộng mở khúc ca xuân
Cầu Sở Thượng lấp lánh dáng rồng bay Con đường xưa nay rộn rã tưng bừng
Câu tài tử ấm lòng người mong đợi Còn đâu đó những bóng hình kỷ niệm
VỌNG CỔ VỌNG CỔ
Hồng Ngự quê tôi, thành phố vùng biên, dải lụa êm đềm uốn lượn, năm Quê mình em ơi, giờ đây đang vươn lên mạnh mẽ, đất mẹ càng thêm tươi
tháng kiên gan trong bão giông kiêu hãnh vươn... mình. Đậm đà nghĩa nhân trẻ giữa mùa xuân vui vẻ chan ... hoà. Người Hồng Ngự chân chất thiệt thà.
tha thiết ân tình. Dòng sông Tiền rộn ràng xuôi con nước, đoàn xuồng ghe tấp Dòng sông Tiền bao năm vẫn hiền hòa, thầm lặng yêu đời chở nặng phù sa. Chở
nập dưới nắng xuân. Giữa nhân sinh lòng chợt bâng khuâng, nhớ Tết xưa đẹp bao ước mơ, bao khát vọng, chở cả niềm tin của người biên trấn. Chở tấm lòng
nụ cười của má. Bàn tay rám nắng nhưng ấm áp vô ngần, chưng nồi bánh đỏ thương con của má cho thành phố hôm nay rộn rã tiếng cười.
hồng trên bếp sáng.
Mỗi dịp xuân về gợi lên bao niềm cảm xúc, thương nhớ, tự hào, và hy
Mùa xuân năm ấy, cô bạn nhà bên lên đường xa xứ, mối tình thầm lặng vọng khôn nguôi. Sóng sông Tiền thì thầm như khúc nhạc, nhắc người đi xa
đành giữ kín đến tận bây giờ. Kỷ niệm thân thương đâu dễ phai mờ. Thị trấn nỗi nhớ có trào dâng. Hồng Ngự viên ngọc sáng vùng biên, đẹp xinh như ánh
ngày xưa buồn treo lối mộng, thành phố bây giờ vui đón khách xa. Đô thị rập pháo hoa đêm giao thừa.
rình tiếng nhạc vui, biết ngày xuân lại về trên bến cũ. Hồng Ngự ơi còn nhớ câu
Quê mình dù nắng hay mưa
nhắn nhủ, ai nhớ câu hò văng vẳng bến đò quê.
Dòng sông vẫn giữ tình xưa mặn mà.
Khung tròi Hồng Ngự bao la
Mai vàng nở thắm quê nhà biên cương.
T.P
28 võnnọhệ XUÂN ÂT TỴ 2 0 2 5 SỐ 1-2
THÁNG 1&2-2025