Page 44 - Nhà Báo & Cuộc Sống Đắk Lắk
P. 44

ỗi lần nhắc đến Tết, bao
                     M     trong tôi.Có bao điều để
                           kỷ niệm tuổi thơ lại ùa vể

                           thương để nhớ, để hoài
                           niệm về một thời xa lắc xa lơ
                     nhưng vẫn còn đọng mãi trong
                     ký ức của những tháng năm trẻ
                     thơ trong vòng tay yêu thương
                     của mẹ, trong tình quê hương
                                                                        * HOÀNG LONG
                     sâu lắng, mặn nồng. Trong sâu
                     thẳm miền ký ức, vẫn thoảng
                     nghe ngọt ngào, êm ái mùi vị
                     của quê hương xứ sở.
                       Đó là vị cay nồng của dưa
                     hành, mùi lá tỏi rất đặc trưng rắc
                     trên đĩa cải bẹ xào miến dong,
                     mùi của bát miến gà nóng hổi
                     quyện theo làn khói mỏng quyến
                     rũ cái bụng lúc nào cũng thèm
                     ăn của con trẻ,...
                        Còn mùi vị này nữa, nó khiến
                     lũ trẻ chúng tôi phấp phỏng
                     ngóng chờ và reo vui khi được
                     bố mẹ mặc cho quẩn áo mới. Đó
                     là mùi thơm của vải dệt bằng lụa
                     tơ tằm còn nguyên lần hồ. Lòng
                     tôi sung sướng, lâng lâng. Cứ
                                                   Nghề làm hương trầm ở Quỳ Châu, Nghệ An. - Ảnh: HQ, BÁO LAO ĐỘNG
                     lâu lâu lại đưa ống tay hay bắt
                     vạt áo lên ngửi ngửi cái mùi mơ   CUỘC đời tôi, để mỗi lần Tết đến   bảo thế.
                     ước quyện trong hương trầm tỏa   Xuân về lại thấy lòng mình nao   Hương trầm từ bao đời nay
                     ngát đường quê.               nao khôn tả. Hương vị quê nhà   đã gắn bó với người dân xứ
                        Hương trầm! Hương vị ấn    thấm vào tâm khảm để rồi những   Nghệ quê tôi, bởi nơi đây mới
                     tượng nhất ngày Tết ở quê tôi bởi   tháng năm xa xứ, mỗi lần qua   có loài cây tự nhiên với bộ rễ có
                     nó lan tỏa khắp mọi nhà, bởi nó   ngõ nhà ai, phảng phất hương   khả năng chắt chiu, ấp ủ được từ
                     tràn ra cả ngoài đường, quấn quít   trầm trong gió thoảng bỗng thấy   đất quê cái hương vị đặc biệt. Đó
                     chân người đi chơi Tết, vương vít   nhớ quê da diết, nhớ những cái   là cây hương bài, một loại thảo
                     cả trên cành cây, bụi cỏ. Nó còn   Tếtthuỏ thiếu thời.      mộc, lá dài xanh ngắt thường
                     thơm lên tận bờ đê đầu làng, rồi   Tháng Chạp về trong cái rét   mọc thành từng bụi, từng đám
                     phảng phất cả ngoài bãi sông   cắt da cắt thịt. Đấy cũng là thời   lớn ven khe suối hay trên sườn
                     chiều cuối năm người đi tảo mộ.  điểm người dân quê bát đầu nói   đồi dưới những tán lá rậm ẩm
                        Nó đã ngát thơm từ trước đó,   đến nhiều và lo nhiều về Tết. Tết   mát. Rễ của nó thơm ngọt ngào
                     từ hôm 23 tháng Chạp tiễn ông   vui nhưng tất tả bởi quê nghèo   quyến rũ, là thứ nguyên liệu
                     Táo vể trời. Và rồi nó cứ lan tỏa,   của một thời rơm rạ, rêu phong.  quan trọng nhất để làm nên bột
                     sưởi ấm không khí làng quê suốt   Ngày Tết, người quê lo đủ   hương trầm.
                     những ngày giáp Tết giá rét cho   thứ. Dĩ nhiên là phải có bánh   Ngoài rễ cây hương bài còn
                     đến tận tháng Giêng, qua Tết   chưng bánh tét, có rượu thịt, dưa   có các thảo dược khác như quế
                     Nguyên tiêu.                  hành. Nhưng không có hương    chi, thảo quả, đại hồi và cả bã
                        Đấy là hương vị theo suốt  trầm thì chưa phải là Tết, bố tôi   mía nữa. Bã mía tuy đóng vai


                  0 Nhà báo&CuộcjỐng
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49