Page 32 - Người Kinh Bắc
P. 32

TẢN VĂN




         Tấm vé




                                                 MÙA
                                                                     XUÂN
                                                 MÙA XUÂN











                                                                                     NGUYỄN HÀ HẢI

                   hững  ngày  cuối  năm,  sợi  nắng  lại gọn gàng chất phía sau nhà, bên cạnh
                   hanh hao cuối cùng của mùa đông  những đọn rơm rạ sót lại sau vụ mùa được
           Nnhư bung lụa để đón sứ giả mùa  dùng làm chất đốt. Lũ trẻ chúng tôi hồi ấy
           xuân  đang  chùng  chình  qua  ngõ.  Chẳng  háo hức với nét mặt hớn hở khi ngồi cạnh
           biết nên gọi là sứ giả hay nàng tiên, bởi  bà làm mứt Tết, những mẻ mứt dừa, mứt
           lẽ  trong  lòng  mỗi  con  người  bỗng  cảm  gừng, mứt lạc được bà khéo léo đảo quanh
           thấy  lâng  lâng  khó  tả,  cái  cảm  giác  vừa  trên chảo khiến chúng tôi phát cuồng, thỉnh
           tất bật lại vừa chậm rãi, vui tươi. Ta thả  thoảng láo liên lại bốc một hai miếng cho
           mắt nhìn ra khoảng trời xanh bao la, nơi  vào miệng để tận hưởng vị ngọt ngào, vị
           có nắng và gió, ta lắng nghe bằng cả trái  cay nồng trong giá rét se se, trong lòng khẽ
           tim mình nhịp bước của thời gian. Nàng  reo lên vị Tết đang về.
           tiên mùa xuân đang thì thầm bên tai bổng            Ngoài  sân,  cha  và  mấy  chú  thoăn
           trầm những nốt nhạc được lên men từ phù  thoắt lọc xương con lợn cỏ béo ú mẹ nuôi
           sa của dòng sông quê suốt bốn mùa đắp bồi  từ đầu vụ mùa để làm giò, chuẩn bị gói
           trăn trở, từ tiếng ho đêm thao thức của mẹ  bánh  chưng.  Tiếng  cối  chày  giã  giò  lúc
           trở mình lo cho các con ăn học ngày mai,  nhanh, lúc chậm, cùng tiếng nói cười làm
           từ những hạt mầm đang cựa mình tách vỏ  rộn rã cả một khoảng sân. Mẹ vẫn tỉ mẩn
           sau lớp đất thấm vị mặn mồ hôi cùng bàn  bên giếng vo gạo nếp cái hoa vàng để đồ
           tay chai sạn của cha, từ màu dưa vàng đáy  xôi gấc, tay mẹ nhanh thoăn thoắt, vừa vo
           vại giấm mặt trời qua đêm để rồi sớm ban  gạo, vừa rửa lá dong, những chiếc lá xanh
           mai bừng lên ánh nắng chín đỏ, tròn đầy  mướt được gột rửa kĩ càng trên sân giếng.
           gọi ríu rít bao thanh âm quen thuộc. Ôi!  Những nụ cười bừng trong nắng mới, con
           Xuân đã đến thực rồi. Trong miền ký ức  cháu quây quần trong không khí đoàn viên
           thẳm sâu, từ cuối tháng Chạp, chái bếp của  đón cái Tết với niềm hân hoan rạng ngời.
           mỗi nhà lại đỏ lửa rộn rã tiếng nói cười.  Tiếng củi kêu lách tách phả hơi ấm vào đôi
           Những bó củi được kéo cưa trước đó, xếp  má đỏ ửng hồng của những đứa trẻ, ngọn



          30     NGƯỜI KINH BẮC    SỐ 01/2025
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37