Page 27 - Người Kinh Bắc
P. 27
GHI CHÉP
có gì là thú vị. Nó là một cực hình mà người Nửa đêm chúng tôi được ăn món lạ,
ta muốn đạt một mục đích gì đó phải chịu đó là việc đón năm mới xứ người. Ồn ào,
đựng. Cảnh trên giời tẻ ngắt, bao la một hò hát, nhảy múa. Có ba người ăn mặc loè
biển mây lúc cuồn cuộn như bông xốp, lúc loẹt kiểu Ông già Tuyết đi chúc mừng năm
phẳng lì xanh ngắt duy nhất một màu. mới. Dân đầu hung đầu bạch hưởng ứng
Bay đến Mat chiều 30/12. Kết thúc vui vẻ. Dân đầu đen xúm vào xem. Bọn
chuyến bay dài, nghe đâu dài tới 14 nghìn họ phát cho người xem bưu ảnh về ngành
cây số. Tuyết ngập trắng xoá, mênh mông. hàng không Liên Xô. Sự ồn ĩ không xua
Làm thủ tục nhập cảnh. Bắt đầu lăn lóc xứ đi được cái đói và những ý nghĩ u ám của
người. Ngoái về cố quận xa lắc. chúng tôi.
Lại lên xe đi đến sân bay Khoảng 10 giờ ngày 31/12 có lệnh ra
Seremechevô-2 để bay tiếp về Cadan. máy bay. Chúng tôi mong đến nơi ở mau
Nghĩa là chuyến đi chưa dừng lại. Chuyến chóng để có thể sớm đẩy lùi cái đói. Lại
bay dài vừa rồi mới đủ bay khỏi quê hương, bay. Hơn một giờ bay đã hạ cánh sân bay
hành trình đến nơi có công ăn việc làm thì Cadan.
phải bay tiếp. Năm mới chúng tôi được Cadan thết
Lần đầu đến đất lạ, lại là cỡ đất thiên mỗi người một cốc chè đường nóng rót từ
đường, cái gì cũng hấp dẫn, hào nhoáng. cái ấm Xamova nổi tiếng của người Nga.
Kể cả cảnh tuyết giá, trắng băng, lạnh lẽo Cái đói, cái khát, cái lạnh dịu đi một chút.
mênh mông ngoài kia. Tại nhà ga sân bay Quãng 12 giờ lên xe buýt về nơi ở.
có người của nhiều nước. Dễ nhận nhất Trên đường đi tôi đọc được câu khẩu hiệu
là mấy người Nhật mắt một mí. Họ đi du
lịch, đang bị mắc kẹt vì chưa có máy bay. to, dĩ nhiên viết bằng tiếng Nga: Cadan -
Họ đi đứng, ăn nói đầy tự tin. Còn chúng Thủ đô danh tiếng của Tacta. Cảnh băng
tôi, cũng là khách ngoại quốc, sao mà tạp tuyết trấn áp chúng tôi. Khắp nơi toàn là
nham, bệ rạc khác hẳn. Từng đám người màu trắng. Bầu trời thì u ám. Không sinh
đứng, ngồi ngổn ngang, nghiêng ngó. khí. Tuyệt đối không một chút màu xanh.
Chẳng mấy chốc cái đói kéo đến giày Thỉnh thoảng nhô lên cây cột điện hay cụm
vò chúng tôi. Không có tiền bị đói làm cây trụi lá màu đen nham nhở vì tuyết bám
phiền ngay. Chúng tôi kéo đến chất vấn không kín. Cây như bị liệm, như xác ướp.
cán bộ phụ trách, họ cũng chả làm gì được Tết Tây:
hơn vì họ cũng đang bị đói. Hỏi đến mấy Gần 1 giờ xe dừng trước cửa Kí túc
ông Tây người của xí nghiệp đi đón thì họ xá (gọi tắt là ốp) Hoa Sen ở ngoại vi phía
chỉ biết nhún vai, xoè tay, một cử chỉ rất lạ Đông Nam thành phố. Toà nhà mới xây
khi tỏ thái độ rồi chúng tôi sẽ còn làm quen xong trên khu vực đang xây dựng. Cần
nhiều, thậm chí còn làm theo đúng như cái cẩu, bê tông tấm lớn ngổn ngang phía xa
cách người ta thường làm ấy. xa. Xa trung tâm, thiếu phương tiện đi lại,
Thế sao lúc hạ cánh các anh bảo sẽ thôi chúi mũi vào làm đi các đồng chí Việt
dẫn đi ăn ngay. Nhún vai, xoè tay. Nam nhé.
NGƯỜI KINH BẮC SỐ 01/2025 25