Page 44 -
P. 44
Bài và ảnh ĐẶNG DINH -
Tây Bắc những ngày cuối Đông, Xuân chớm sang. Đan xen trong làn sương
mờ ảo, những bản làng dần xuất hiện trên lưng chừng núi. Sắc hồng thắm
của hoa đào, sắc trắng tinh khôi của hoa mận như đang dần đánh thức cả núi
rừng Tây Bắc...
Chợ phiên Dào San, huyện Phong Thổ. Ảnh Sở VH,TT và DL tỉnh Lai Châu.
ọng lại trong tâm khảm mỗi mắt, nụ cười khiến cả mùa sau bâng chuyện trò cùng nhau mỗi dịp Tết đến,
con người nơi núi rừng Tây khuâng nhung nhớ... Từ bao đời nay, Xuân về.
ĐBắc, đó là sự háo hức trông chợ phiên được xem là nét đặc trưng Mờ sáng, những nẻo đường ẩn mạn. Bên những triền núi mờ sương,
ẩn hiện những hoa đào đỏ thắm và
ngóng đến phiên chợ. Phiên chợ là văn hóa của người vùng cao. Những hiện trong sương và mây mù, từ các những bông dã quỳ còn sót lại. Phải
món ăn tinh thần không thể thiếu phiên chợ như bức tranh đa sắc giữa bản làng đã rậm rịch tiếng chân người, chăng, sự lãng mạn ấy, không phải
được của người dân vùng cao và có lẽ núi rừng trùng điệp, mang theo hơi tiếng vó ngựa đang hướng đến phiên người đến chợ chỉ để mua bán mà
chỉ họ mới hiểu và cảm nhận hết được thở cuộc sống, con người và cảnh chợ. Người người tíu tít trò chuyện, vui
những giá trị mà phiên chợ mang đến. vật núi rừng Tây Bắc. Đặc biệt, những như hội. Niềm vui đó khiến mọi người còn hòa mình vào cuộc sống của thiên
Tôi đã có lần ghé đến Tây Bắc những ngày giáp Tết, đan xen trong những háo hức dậy từ sớm tinh mơ để chuẩn nhiên, của núi rừng. Sản vật theo
ngày cuối năm, đã được thưởng thức màn sương mờ mờ, ảo ảo là những đồng bào xuống chợ phiên ngày Tết
cái không khí rộn ràng của phiên chợ cành đào, cành mận đua nhau khoe bị trang phục đẹp nhất để kịp đến cũng thật đơn giản, mang đậm hương
Xuân, phiên chợ mà cả năm chỉ họp sắc hương. Gác lại tất cả các công việc phiên chợ sớm. Không biết bao nhiêu vị núi rừng. Đó đôi khi chỉ là gùi măng,
một lần. Người vùng cao ngóng phiên đồng áng, từ già trẻ, gái trai nô nức phiên chợ đã đi qua, nhưng niềm vui gùi nếp, bó hoa cải trồng trong vườn
chợ Xuân không phải là ngóng cái dịp xuống chợ, làm cho phiên chợ càng đó chưa bao giờ tắt trong tâm hồn của nhà, cùng vài con gà, con vịt. Ai có gì
được mua bán. Họ ngóng cái rộn ràng đông vui, tấp nập. Người ta đi phiên người đồng bào vùng cao. bán nấy. Có người đến chợ để mua
tấp nập trong không khí đón một mùa chợ Xuân không chỉ để mua bán, Đường đến chợ phiên từ các bản Trang phục truyền thống của những sản vật, những quần áo mới và
xuân mới đang về, ngóng những ánh mà còn là dịp để mọi người gặp gỡ, làng rẻo cao Tây Bắc cũng thật lãng dân tộc Mông. đồ trang trí để chuẩn bị đón Tết. Cũng
có người đến chợ chỉ để thưởng thức
không khí của phiên chợ. Từ đó tạo
nên một phiên chợ sầm uất và rộn rã
tiếng cười.
Ở vùng cao, vào phiên chợ cuối
năm, các quầy bán vải, chỉ màu hay
đồ trang trí thường có nhiều người
tìm đến, đặc biệt là phụ nữ ghé để
mua sắm. Bởi, những người phụ nữ
cần chuẩn bị mọi thứ để dệt những
bộ đồ mới kịp mặc trong dịp Tết đến,
Xuân về. Các phiên chợ thường đông
nhất vào khoảng 8 giờ sáng. Lúc này,
những người ở các bản làng cao và
xa xôi nhất cũng đã kịp tới chợ. Các
hàng quán cũng đều bày biện xong
xuôi. Từng dòng người với độ đồ mang
đặc trưng của con người, cảnh vật và
thiên nhiên nơi đây cùng nhau xuống
núi, rồi hòa vào nhau tại phiên chợ...
Những váy áo đi chợ nhất thiết là phải
đẹp. Bởi, đi chợ còn là đi chơi. Cũng với
họ, vượt qua những dãy núi, những
ngọn đồi để được gặp nhau, được
trò chuyện đã vui lắm rồi. Phiên chợ
Nét đẹp trong chợ phiên của đồng bào các DTTS. giáp Tết thường nhiều hàng hóa, đa
44