Page 98 - Văn Nghệ Yên Bái
P. 98
CHÀO XUÂN ẤT TỴ 2025
Nồi nước tắm đêm giao thừa của mẹ
Tản văn của TRẦN LINH
ết là thời điểm để bao trái tim xa Nồi nước hương chín vị.
Tnhà trở về với nguồn cội, lặng Vị đầu tiên, hoa mùi già.
lẽ vàng mai, rộn rã thắm đào, vùi đầu Tháng hai, tháng ba, tiết trời bùng
kề má, lưng dựa thì thào cho một năm lên rét đậm những lần sau cuối, khi
cũ với nhiều thăng trầm, biến cố cùng thân cây rau mùi gân guốc, hoa rau
nhau. Lửa bập bùng thật sâu, than thật mùi già, nứt ra những hạt. Mẹ tôi đợi
hồng rực rỡ, từ sớm ngày ba mươi cửa sương tan sẽ thu về, phơi khô, rồi bọc
mở tới tận lúc chuông đổ giao thừa, trong túi nilon, quấn thêm đôi ba lớp
căn bếp nhà tôi chưa năm nào ngừng bao tải cũ rồi treo kỹ càng ở một bên
đỏ. Ấn tượng nhất trên những ánh bập gác bếp cho khỏi mất mùi; đợi tới cuối
bùng ấy phải kể tới là nồi nước tắm năm mang ra phơi lại, làm một trong
quân dụng đặc biệt “tẩy sạch bách uế” những vị quan trọng nhất của nồi nước
của mẹ tôi. “xả xui.”
Mẹ tôi, người phụ nữ dân tộc Tày Vị thứ hai, lá bưởi.
đời thứ ba lấy chồng Kinh nên “mất Phía sau nhà nuôi tằm có mấy gốc
gốc”, bà chỉ biết nói vài câu tiếng mẹ bưởi Diễn, em trai tôi mua về trồng,
đẻ, cũng không chịu dạy cho chúng dãi dầu sương Đông, hứng trọn gió
tôi; nhưng suốt cuộc đời mình, bà là bấc nhưng lá chỉ hơi vàng, kiên trì với
người sống trong những truyền thống thời tiết, không chịu rụng, đợi xuân
dân gian, giữ gìn cốt hồn nguồn cội, sang. Tôi sẽ cắp rổ tre đi một vòng hái
những thói quen nếp sống từ thời tổ đủ tám vị lá còn lại. Vừa đi vừa thắc
tiên cha ông. Như việc hạt sẻn nên mắc, không biết cái bài lá tắm giống
đựng trong cái ớp mới thơm, mộc nhĩ bài lá xông này mẹ tôi lấy từ ai. Phải
xiên dây treo rựa bếp mới dai, và nồi nói là lá nào cũng đều thơm cả. Tôi hái
nước lá tắm xả xui ngày cuối năm với một nắm lá bưởi to, còn cố tình chọn
tâm ý gột rửa đi mọi trần ai, bụi bặm. những lá có phiến mọng nhất, có màu
Mấy chục năm rồi không đổi thay. vàng nhất, lá già thì sẽ đượm hương.
Văn nghệ Yên Bái- Số 307 (01/2025) 97