Page 17 - Tạp chí Cửa Việt
P. 17

hồn của hơn mười nghìn bộ đội, thanh niên xung phong, dân công
             hỏa tuyến đã hi sinh vào những năm dân tộc Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu
             nước trên tuyến đường huyền thoại mang tên Hồ Chí Minh. Lạ lùng
             thay, trời bỗng nhiên ngừng mưa dù trên đầu chúng tôi mây vẫn âm u.
             Các cảnh quay được thực hiện hết sức suôn sẻ và đây là lần thứ hai tôi

             được đọc bài thơ Khát vọng Trường Sơn của mình cho các liệt sĩ nghe.
             Thấp thoáng trước mắt tôi là những vóc dáng, gương mặt thanh xuân
             đẹp đẽ. Con trai, con gái tuổi mười tám, đôi mươi, áo lính mũ tai bèo
             xanh màu cây cỏ nở nụ cười tươi. Nụ cười tỏa sáng khát vọng hòa bình
             và tôi nhận ra từ đó hạnh phúc của những con người bất tử cũng là
             hạnh phúc của một dân tộc đã rũ bùn đứng dậy.
                  Phải chăng, hạnh phúc của một người, của một dân tộc là biết

             mình đang đi trên con đường đúng. Đi không nhầm đường chắc chắn
             sớm muộn sẽ đến đích tốt đẹp. Cái đích mà dân tộc Việt Nam ta hướng
             tới không gì khác chính là độc lập tự do, ấm no hạnh phúc. Dằng dặc
             những năm tháng chiến tranh tàn khốc, Một đời người mà chiến chinh
             nhiều quá / Em níu giường, níu chiếu đợi anh (Hữu Thỉnh), dân tộc này
             quá thấm thía giá trị của hòa bình, của mỗi bát cơm đầy, của từng chiếc

             áo ấm, của những trang sách mới... Một đất nước vốn lam lũ trong bùn
             đất nhưng đã biết cất lên câu ca dao cho bông sen bông súng, cho cánh
             cò cánh vạc, cho những ầu ơ sau lũy tre làng, cho những đôi trai gái
             qua cầu cởi áo cho nhau... cũng như biết thương người như thể thương
             thân nhất định không cam phận sống cơ cực thấp kém. Một dân tộc
             đứng lên từ tro bụi chiến tranh, sau những đầm đìa máu và nước mắt
             vẫn không lấy hận thù trả hận thù, không mượn quá khứ để kích hoạt

             xung đột, trái lại đã biết vượt ra khỏi vòng xoáy bạo lực để trở thành
             bè bạn với tất cả các nước khác trên thế giới nhất định không thể chọn
             ứng xử được chăng hay chớ cho tương lai. Đảng ta, Bác Hồ và dân tộc
             Việt Nam đã chọn chủ nghĩa xã hội làm con đường đi tới ngày mai.
             Và như một điểm hẹn lịch sử, mùa xuân năm 2025 là sự khởi đầu cho

             kỷ nguyên mới - kỷ nguyên vươn mình của dân tộc Việt Nam. Không
             thể diễn đạt khác được, đúng như Tổng Bí thư Tô Lâm đã từng nhấn


                                                                               15


  Nhịp cầu nối những mùa xuân - Ảnh: Nông Văn Dân
  Nhịp cầu nối những mùa xuân - Ảnh: Nông Văn Dân
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22