Page 123 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 123

Chuyện về người chiến sỹ năm xưa





                                                                                                         TRầN LIÊN

                    ng phạm văn phin sinh năm 1942,  lại một phần cơ thể của mình tại chiến
                    hiện ở khu 5 thôn  nam  cường,  trường cho dải đất hình chữ S thiêng liêng
            Ôxã Thanh uyên, huyện Tam nông  này được hòa bình là lẽ đương nhiên, rất
            tỉnh  phú Thọ - một  cựu chiến binh đã  đỗi bình thường... nhưng tôi có linh cảm
            tham gia cuộc kháng chiến chống Mỹ và  chồng tôi vẫn còn sống, mặc dù niềm tin
            chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc.           mong manh, nhưng nó làm cho tôi tăng
                 Ông phin nhập ngũ năm 1962, vào           thêm nghị lực để chờ đợi, hy vọng.
            chiến trường miền  nam năm 1964, khi               niềm tin và hy vọng của vợ ông phin
            vừa cưới vợ được mấy ngày. Từ đó biền  đã được đền đáp khi 11 năm sau ông đột
            biệt 11 năm trời không có bất kỳ một tin  ngột trở về. Bà ngại tâm sự: ngày đó tôi
            tức gì về ông. Sau khi vào chiến trường  không bao giờ quên vào tháng 5 năm
            miền nam được hai năm thì đơn vị báo  1975, tôi như lạc giữa cơn mơ, hư và thực
            tin về quê nhà rằng: Ông đã hi sinh...         khi chồng tôi đột ngột trở về, trong sự
                Bà ngô Thị ngại sinh năm 1944 là vợ        ngỡ ngàng của cả thôn, sự vui mừng hạnh
            của ông kể lại: Khi nghe tin ông hy sinh,      phúc tột độ của gia đình. Ông không chỉ
            bản thân tôi và gia đình rất buồn.  rồi        còn sống mà còn rất khỏe mạnh. Khi đó,
            nỗi buồn ấy cũng qua đi, tôi hiểu rằng         miền nam giải phóng, đất nước đã thống
            trong bối cảnh những năm chiến tranh           nhất gia đình tôi cứ ngỡ ông sẽ xuất ngũ
            khốc liệt, những đau thương, mất mát,          về quê; nhưng không ông chỉ được nghỉ
            sự hy sinh hoặc những người lính phải để       phép 30 ngàym sau đó ông lại lên đường
                                                                          tham gia chiến đấu ở biên
                                                                          giới phía Bắc, lại tiếp tục 9
                                                                          năm dài đằng đẵng nữa.
                                                                          Tôi hỏi thế sao ông bà vẫn
                                                                          có nhiều con thế?  Bà ngại
                                                                          vui vẻ cười ngại ngùng
                                                                          tâm sự:  Thì mỗi lần ông
                                                                          về phép hoặc tranh thủ
                                                                          tôi lại sinh thêm cho ông
                                                                          một đứa con. Mãi đến mùa
                                                                          đông năm 1984, ông mới
                                                                          chính thức nghỉ hưu, khi
                                                                          đó mới bốn mươi mốt tuổi.

                                                                              Ông phin thường ngồi
                CCB Phạm Văn Phin (Nam Cường, Thanh Uyên, Tam Nông, Phú Thọ).  cả giờ đồng hồ say mê

            VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)                                        123
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128