Page 89 - Tạp Chí Văn Nhân
P. 89
CHÂN DUNG VÀ TÁC PHẨM
Hoa nắng buông đầy theo gió/ Rớt vào chỉ có điều là sớm hay muộn nó sẽ hiển
tách trà ngất ngây/ Mùa nghiêng hương lộ ra với cuộc đời này mà thôi. Như tác
đầy tay nhỏ/ Gặp nhau trời đã thương rồi. giả của ấn phẩm Duyên thơ này là một
(Thánh thót giọt cà phê). ví dụ, nếu không có căn thơ, nghiệp chữ,
Những câu thơ trong veo ấy, đã được thì trong thơ chị không bao giờ xuất hiện
cảm thức thơ thanh tẩy, lọc lắng về từ bộn những nhãn tự như thế! Tất nhiên, đấy mới
bề cuộc sống. Quả thật, nếu không có một chỉ là sự khởi duyên của thơ ca trong một
tâm hồn nhân bản, thì không thể tương tác, tâm hồn, nó là dấu hiệu để nhận biết một
gạn lọc qua muôn ồn ã thường nhật, để hồn thơ đích thực!
lắng lại những dòng thơ như thế này: Người làm thơ ở ta đang ngày một
Xa xa tiếng sáo hồn quê/ Khúc mùa nhiều lên, điều ấy cũng là dễ hiểu, bởi dân
ai trỗi lời thề cỏ may/ Gót giày xưa cũ còn tộc Việt Nam là dân tộc yêu thơ ca! Dân số
đây/ Liễu buông rèm nhớ cho ngày mãi đông lên, thì tỷ lệ người làm thơ cũng tăng
xanh! (Giao mùa). theo, ấy là thuận tự nhiên vậy. Sự đông lên
Sự trong trẻo ấy, thấy trong một cây của đội ngũ những người làm thơ còn là
bút thơ tuổi xế chiều là rất quý, nhất là khi một sự khẳng định rằng: Không điều gì có
nó được tạo ra từ những cách nói, những thể tách thơ ca ra khỏi đời sống của người
hình ảnh có sức lay gợi đặc trưng: dân Việt Nam cho dù ở bất cứ hình thái xã
Ngang mùa thoảng chút heo may/ Vai hội nào! Bởi vậy, cứ sau mỗi bình minh,
em gió vấn lên đầy đặn hương.../.../ Trổ lên vào mạng xã hội lại thấy cả ngàn, cả vạn
chiều biếc mắt ngày/ Giấc mùa thiêm thiếp bài thơ mới được cập nhật! Ấy cũng là một
chân mây ửng hồng. (Thu chín). việc đáng để mừng cho sức sống và sức hút
Khoan chưa bàn sâu về tính nghệ của thơ. Trong số cả ngàn vạn bài thơ ấy,
thuật hay thi pháp của một cây bút thơ, bởi có 10% được đem đi xuất bản thành chính
với nhà giáo Hương Sen, hình như trong phẩm như tập Duyên thơ này, rồi trong số
thơ tất cả vừa mới bắt đầu. những chính phẩm đã xuất bản ấy, có vài
Cái tươi mới của thi ca rất lạ, nó không mươi cuốn để ta tương tác và chia sẻ được
phụ thuộc vào tuổi tác, mà nó phụ thuộc với vài chục bài trong ấn phẩm ấy, thế là
vào những góc nhìn, vào cách tiếp cận của đã thành công đối với cả người viết, người
tác giả với những nỗi niềm của kiếp người đọc và cả nền văn học của nước non này!
trong cuộc sống hôm nay! Dĩ nhiên, trong Mấy dòng mở trước một mối Duyên
những kiếp người ấy, thì bản thể của tác thơ của một nữ nhà giáo ở Thành Nam,
giả sẽ hiện lên rõ nhất! như một chia sẻ và trân quý những lay
Người xưa. Ừ. Đã xa rồi/ Mà ngày thức đã được cài đặt trong ngôn ngữ thơ
xưa vẫn đầy vơi gọi thầm/ Dòng sông ký của một tác giả thơ trong tuổi xế chiều.
ức bâng khuâng/ Con đò nhung nhớ... sóng Xế chiều vương sợi tơ trời/ Miền thơ
ngầm đảo chao/ Cơn mơ đã lạc chiều nào/ ai dệt bỗng ngời gọi xanh/
Võng thơ trĩu gió xôn xao còn ngờ/ Trang Duyên thơ chợt đến ngọt lành/ Xin
chiều một chấm vu vơ... (Vu vơ chiều). dâng đời những trang thành thật em!
Phàm đã có căn có cốt với thơ ca, thì (Duyên thơ)
88 VĂN NHÂN SỐ 158+159 NĂM 2025