Page 76 - Tạp chí Lang Bian
P. 76

Nhớ gánh hàng Tết của mẹ




                                                                                        XUÂN HẢI (Bình Thuận)


                 hững ngày càng gần về Tết thời  làm nhà. Mỗi người một việc, người
            Ntiết trở nên lạnh hơn, tôi đang say  đi chặt cây, người cắt cỏ tranh, người
            trong giấc ngủ thì nghe tiếng mẹ gọi:  đào đất đắp nền nhà. Ai cũng hăng
            “Dậy! Dậy đi con! Dậy đi chợ Tết với  hái nhiệt tình. Và chỉ mấy ngày sau,
            mẹ! Dậy nhanh kẻo mọi người đợi”.  căn nhà hai gian được dựng trên một
            Mẹ thức tôi dậy khi tiếng gà còn chưa  quả đồi thoáng mát. Có nhà mới, gia
            kịp báo sáng. Tôi chồm dậy bước vội  đình tôi ai cũng phấn khởi vui mừng,
            ra sân. Tiếng gió thổi, tiếng côn trùng  ngày đêm phát cây cuốc đất, trỉa ngô,
            kêu rả rích trong màn đêm đặc quánh.  trỉa lúa, trồng cây. Nhưng nhà ở vừa
            Mẹ thắp sáng ngọn đèn dầu và kiểm  ổn định được vài tháng thì mùa khô
            tra lại mấy thứ rau quả trước khi quảy  tới. Cả gia đình vất vả xách từng can
            gánh đem ra chợ.                     nước từ dưới dốc về nấu ăn, tắm rửa,
                Giữa năm tám mươi của thế kỷ  tưới rau. Cha tôi đi nhờ mọi người
            trước, cha tôi đưa cả gia đình từ Nghệ  trong  xóm  chuyển  nhà  xuống  chân
            An  vào  Tây  Nguyên  định  cư  sinh  đồi. Mặc dù không thoáng đãng bằng
            sống. Lúc mới vào phải ở nhờ trong  chỗ ở cũ, nhưng đổi lại, nhiều thứ rất
            nhà ông cậu. Ngày đó, rừng rú còn  thuận tiện. Đất mới khai hoang nên
            hoang sơ lắm. Ông cậu nói với cha  trồng cây gì cũng nhanh tốt, nhất là
            tôi: “Đất đai bạt ngàn đó, chú chọn  đu đủ và chuối, những chỗ trũng nước
            lấy một chỗ mà làm nhà, làm nương”.  mẹ trồng rau muống, chẳng có phân
            Cha tôi vâng vâng, dạ dạ. Rồi ông cậu  tro gì mà rau cứ vươn ngọn tốt vùn
            dẫn cha tôi đi xem đất. Sau bữa cơm  vụt. Một tuần hai lần mẹ quảy gánh
            chiều hai người ngồi bàn chuyện tới  rau đi chợ bán, nhờ vậy mà có đồng
            tận khuya, còn tôi thì thiếp đi trong  ra đồng vào mua thức ăn…
            giấc ngủ, sáng mai tỉnh dậy thấy mọi    Tôi ngước nhìn lên đồi cao, nơi
            người  trong  xóm  nói  chuyện  rôm  mọi  người  thường  đứng  chờ  nhau
            rả trước sân nhà cậu. Họ mang theo  đi chợ đã có ánh sáng le lói thoắt ẩn
            những  vật  dụng  như  rìu,  rựa,  liềm,  thoắt hiện của những chiếc đèn dầu
            cuốc,  xẻng…  đến  giúp  gia  đình  tôi  Hoa Kỳ. Ngày thường mẹ con tôi dậy


                                               76
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81