Page 32 - Người Làm Báo Kon Tum
P. 32

32
                     32                                                                                                                                                                       ẤT TỴ                    333
                                                                                                                                                                                                                       3
                                                                                              Lâu mới có dịp về                  hiếu khách, gặp người nơi xa ghé thĕm, chung   nứt ra, ngon lành... Lần đầu tiên kể từ ngày
                                                                                             thĕm làng cǜ. Con                   một chén cơm, can rượu là dãi bày luôn niềm    bước chân vào nghề báo, chúng tôi mới gặp
                                                                                          đường nhỏ sǜng mưa                     trân quý trong lòng.                           một bữa trưa ở làng mà nhớ hoài đến vậy.
                                                                                          không làm ngại bước                       Gắn liền cùng những chuyến đi xa, mỗi           Một lần lên tác nghiệp tại Khu di tích lịch
                                                                                          chân bươn bả rẽ vào.                   người làm báo chúng tôi còn nhớ biết bao từng   sử Cĕn cứ Tỉnh ủy ở xã Mĕng Ri (huyện Tu Mơ
                                                                                             Nhà Y Thà ở xã Tê                   bữa cơm đơn sơ, bình dị, ấm lòng.              Rông). Vì ngày ấy chưa có đường xe như bây
                                                                                            Xĕng, huyện Tu Mơ                                                                   giờ, nên để lên đến điểm cao gần 1000m so với
                                                                                                                                    Ěó là một ngày đẹp trời, sau thời gian tỉnh
                                                                                          Rông vẫn còn nguyên                    Kon Tum được thành lập lại. Chỗ ở của gia      mặt nước biển, phải cuốc bộ qua những bậc
                                                                                            ở đó. Sàn thấp, mái                  đình nông dân A Ly ở làng Ěĕk Nu (xã Ngọc      tam cấp cua dài ngun ngút. Ěã cuối mùa, song
                                                                                             tranh, vách ván đã                                                                 cơn mưa giữa ngày vẫn nhùng nhằng không
                                                                                            sậm màu thời gian.                   Tụ, huyện Ěĕk Tô) vẫn là cĕn nhà tranh tre nhỏ   chịu dứt. Ěang lúc “chân chùng gối mỏi”, vui
                                                                                                                                 hẹp, song đáng kể, xung quanh đã là đồi cà phê
                                                                                             Tay bắt mặt mừng,
                                                                          Cơm làng dân dã  niệm cǜ, Thà cười lắc                 bước sang nĕm thứ 2 xanh tươi. Làng vùng sâu   sao, khi trong cĕn lán nhỏ giữa bốn bề cây rừng
                                                                                              nhắc lại những kỷ
                                                                                                                                                                                ken dày, bếp lửa đã được nổi lên. Chàng trai
                                                                                                                                 trong giai đoạn đầu chuyển đổi nương rẫy bạc
                                                                                                                                                                                làng Ěĕk Dơn vốn quen với rẫy rừng, nhanh
                                                                                                                                 màu sang trồng cây hàng hóa, mà chủ lực là
                                                                 L L
                    Những bữa cơm                                        àng àng         lư. “Ěi đâu thì đi, nhớ                 cao su, cà phê. Trời đã quá trưa, mà chúng tôi   tay bắc bếp. Ngoài nồi cơm gạo hẩm mà đậm
                                                                                           về ĕn cơm nhà mình
                                                                                                                                                                                đà, chỉ đạm bạc vài miếng thịt dúi khô và nồi
                                                                                                                                 vẫn mải mê theo chân A Ly đến từng gốc cây,
                                                                                                    đấy nhé!”...
                                                                                                                                                                                rau rừng đủ loại. Quen nhất là rau dớn, rau dấp,
                                                                                                                                 góc vườn để ghi lại từng việc làm mà với anh,
                                                                                                                                                                                gà”.  Thân  nó  mập,  lá  mọng  nước,  chỉ  cần
                                                                                                                                 lúc chị vợ vừa nấu xong một nồi củ mì trắng
                                                     Bài và ảnh: Thanh Như                                                       hàng ngày đã thành quen thuộc. Trở ra, đúng    song cǜng có loại rau rất lạ, mang cái tên “đùi
                                                                                                                                 ngần, thơm phức. Dạo ấy, mì cao sản nĕng suất   nhúng qua nước sôi một chút là vớt ra, ĕn ngọt
                                                                                                                                 cao đang được vận động đưa vào trồng, song     giòn, đậm vị.
                          rở  ra  từ  cuộc  làm                                         ấy, sau chút e dè, bỡ ngỡ,               giống mì gòn lâu đời thì vẫn được bà con Xơ        Lại  có  khi  leo  lên  sườn  núi  Ngọc  Linh.
                      Tviệc  với  lãnh  đạo                                             cậu  phóng  viên  trẻ  đi                Ěĕng thả trồng để cải thiện bữa ĕn và nhất là để   Làng ở lưng chừng vách cao, bên một con suối
                      địa  phương  thì  trời  đã                                        cùng  đã  nhanh  chóng                   làm rượu ghè. Nồi củ mì hôm đó không chỉ       nước trong, hèm hẹp. Cất công tới đây, một lần
                      muộn, chúng tôi quay lại                                          “nhập cuộc”. Món chuột                   được chuẩn bị cho mẻ rượu ghè thật ngon để     tới “đôi ba việc”, chẳng những ghi nhận nỗ lực
                      nhà Y Thà thì bữa tối sắp                                         nướng tưởng chừng “khó                   chung vui ngày hội làng sắp tới, mà còn là bữa   phát triển sâm dây, làm ruộng bậc thang, xây
                      được dọn lên. Hơi ấm từ                                           hợp” cǜng dễ dàng quen                   trưa đạm bạc của cả nhà. Trước sự nhiệt tình   dựng thôn làng ấm no, mà còn tranh thủ tìm
                      bếp  lửa  kéo  mọi  người                                         luôn  nhờ  tấm  chân  tình               của vợ chồng A Ly, chúng tôi chẳng nỡ chối từ,   hiểu thêm về những món ĕn dân dã... Bữa cơm
                      gần nhau hơn chút nữa.                                            của cô chủ nhà mộc mạc.                  cùng ngồi xuống bên rổ mì đang được giỡ ra,    hôm ấy “mang đậm màu sắc” của người dân
                      Bưng  nồi  cơm  còn  đậy                                              Với những người làm                  bốc hơi nghi ngút. Từng khúc củ trắng ngần,    địa phương do hai ông bố miệt mài đảm nhận.
                      nắp  từ  trên  chiếc  kiềng                                       báo  chúng  tôi,  mỗi                    lõi nở, chỉ cần tách nhẹ một cái, là mỗi miếng
                      sắt ba chân vững chãi đặt                                         chuyến công tác vùng sâu                                                                     Trong  đó,  ấn  tượng  nhất  chính  là  món
                      lên  cục  gỗ  vuông  vức,  Chuǣn bȅ bȩa cơm ș làng                đều là kỷ niệm. Và những                                                                     kàtem nấu với cá suối thân dẹp mà lần đầu
                      Thà khoe “gạo mới đây                        bữa cơm làng càng được cất dành trong ký ức                                                                       tiên chúng tôi được thưởng thức, ĕn mấy
                      này!”. Trong lòng cái nia đan dày dùng làm   không quên. Như lần trở về, gặp gỡ bà con Tê                                                                      bát cơm vẫn cứ... thòm thèm.
                      chiếc mâm quen thuộc, đã có sẵn rổ mĕng      Xĕng, vui vầy bữa cơm gia đình Y Thà  bây giờ.                                                                       Từ  những  chuyến  đi,  mỗi  bữa  cơm
                      luộc bốc hơi nhè nhẹ, tô lá mì giã nhỏ nấu với   Chẳng phải là lần đầu tiên, mà vẫn cứ như còn                                                                 làng lại là một lần ghi nhớ...
                      lá  chua,  đƿa  cá  suối  kho  đỏ  hồng  màu  ớt   nhiều mới mẻ...                                                                                                Về sau, dẫu ở trung tâm xã, hay tại cụm
                      chín... Bữa cơm nhẩn nha cùng chuyện xưa        Người Kinh có câu “một bữa khi đói bằng                                                                        làng đã mọc lên nhiều quán hàng phục vụ,
                      chuyện nay...                                một gói khi no”. Người Xơ Ěĕng thì lại có ý                                                                       song những bữa cơm ở làng vẫn sẵn lòng

                         Ěang  vào  mùa  mưa,  làng  vừa  đi  qua   “khách đến nhà, nhịn đói cǜng vui”. Với chúng                                                                    chờ đợi chúng tôi. Dù đơn sơ, đạm bạc,
                      những ngày khan khô, nắng nóng. Thà bảo      tôi, trong những chuyến đi xa, mỗi bữa cơm làng                                                                   song  với  mỗi  người  cầm  bút  cầm  máy,
                      “rau, mĕng cǜng mới vào kǶ...”. Còn nhớ,     không chỉ được ghi nhớ bằng sự no-đói thông                                                                       người làng mãi là nguồn cảm xúc, cảm
                      lần đầu gặp Thà ở đây, trong cĕn nhà đơn sơ   thường dễ hiểu, mà thực sự, đó chính là tình cảm                                                                 nhận đầy ý nghƿa.
                      mà vô cùng mến khách này, bữa cơm gạo        thân thương, trìu mến sau tất cả những gì được                                                                       Về  với  bà  con  là  về  với  nơi  thân
                      hẩm quá đỗi đơn sơ, mà sao nhắc mãi... Hôm   người làng thành thật dành cho. Bà con chân tình
                                                                                                                                 Rau rȥng                                            thương, gần gụi của chính mình.
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37