Page 64 - Tạp chí Nha Trang
P. 64
DƯƠNG ĐĂNG HUỆ
Cánh chim không mỏi
Chị như một cánh chim nghiêng mình trong bão
Bay đến những vùng quê chiêm trủng khi nước lũ tràn đê
Thời gian gấp như cơn khát đói từng mảnh đời ngập bão
Chị lại quên mình dòi dõi bước chân chung...
Nhà chị đâu có khác gì hơn những mảnh đời sau bão
Gió tốc ngói từng hàng...
Mẹ già heo hút
Chiếc giường chị nằm sau bao ngày cơn mưa đẫm nát
Ấy vậy mà việc mình vẫn xếp ở sau lưng!
Tôi hỏi chị:
Sao chị không lo việc mình trước đã?
Rồi đến thiên hạ sau?
Chị thản nhiên trả lời không chút phân ưu:
Nhà người ta tang thương nặng hơn nhà mình gấp mấy
Mình còn chỗ đụt mưa đụt nắng
Em nhìn xem:
Nhà họ không còn gì kể cả miếng ăn!
Lo cho những gì cấp bách
Họ không nhịn đói khát được đâu em!
Tôi chùng lòng theo từng lời của chị
Chợt thấy mình ích kỉ
Hẹp hòi trong từng ý nghĩ
Đã bao ngày hướng theo cách sống chỉ biết bản thân
Bão đã đi qua bao ngày
Mà hậu quả vẫn còn hằn lên từng vùng quê nghèo đói
63