Page 15 - Tạp chí Nha Trang
P. 15

Nhi có sợi dây chuyền vàng 5 chỉ                  *  *  *
            nhờ  bán  buôn  dành  dụm  mà  sắm      Mùa xuân năm đó Nhi mang cái
            được,  Vấn  có  cái  đồng  hồ  là  phần   bụng chửa vượt mặt chờ ngày lâm
            thưởng trong kỳ thi đệ nhất cấp năm   bồn, Vấn cầm cái bằng Tú tài 1 xin
            trước, hai người cộng lại có thêm cái   đi  dạy  kèm,  đi  đánh  máy  thuê,  đi
            thai trong bụng Nhi và một biển trời   làm thư ký cho hãng buôn. Hai vợ
            mơ ước. Rồi cứ vậy mà xuôi Nam.      chồng được một người bà con xa cho

                             *  *  *             ở  nhờ  trong cái nhà  kho được  hơn
               “Anh đi đâu giờ mới về? Em đi tìm   một tháng thì phải lặng lẽ cuốn gói
            anh nãy giờ.”, Nhi mếu máo.          đi tìm nơi khác trọ. Chủ nhà mới là
               “Trời,  mới  ra  đầu  ngõ  hớt  tóc  à,   bác Ba đạp xích lô hiền hậu khoan
            nãy có nói mà”.                      dung, vợ làm mắm bán lẻ. Cũng là
                                                 cái duyên khi một chiều muộn bác
               “Nói hồi nào đâu, tưởng anh bỏ em   xích lô chở trúng khách là một cậu
            đi luôn”.                            trai trẻ mặt mũi sáng láng nhưng u
               “Sao bỏ được. Vắt cái khăn trên cổ   sầu,  hỏi  thăm  thì  biết  đang  đi  tìm
            chi vậy?”                            việc và nhà thuê. Vài câu sơ giao mà
               “Để lau nước mắt đó, tưởng anh bỏ   nhìn ra trong nhau sự thiện lương.
            đi em khóc.”                         Nhi  về  đó  phụ  việc  ngon  lành,
               “Bữa  sau  đừng  có  ra  ngoài  nghe   không  từ  nan  chuyện  lớn  chuyện
            chưa, cứ ở trong phòng chờ.”         nhỏ. Vấn cũng làm đầu tắt mặt tối.
               “Mình  kiếm  được  nhà  thuê  chưa   Những  ngày  giáp  Tết  thấy  ai  nấy
            anh? Em không thích ở đây”.          cũng sắm sửa chuẩn bị về quê Vấn
                                                 Nhi chỉ biết lảng đi.
               “Ở đây cũng ổn mà.”                  Từ  trong  cái  phòng  trọ  tồi  tàn

               “Không,  thà  kiếm  chỗ  thuê  tốn   của mình bó gối nhìn ra đường thấy
            chút chớ ở nhờ nhà bà con giàu có như   thiên hạ chộn rộn, nhớ nhà nhớ mẹ
            vầy em không thích, ra vô ké né lắm   nhớ em Nhi khóc lén không biết bao
            mà họ coi mình như người xa lạ còn   nhiêu lần. Nghe mùi khói bếp than
            khi dễ tủi thân lắm”.                củi  nổ  lách  tách  cũng  thèm,  thấy
               “Vậy mình dọn tới nhà ông Ba xích   người  ta  ôm  bó  lạt  mớ  lá  chuối  đi
            lô nghe, xóm lao động chắc giá rẻ”.  ngang cũng ngậm ngùi.
               “A, là cái ông hôm trước chở anh đi   Vấn an ủi, “Sau này có nhà riêng
            vòng vòng kiếm việc chớ gì? Được đó,   nhất định mình sẽ đón Tết thật đàng
            dọn liền đi anh.”                    hoàng, không thiếu gì cả. Em thích
               “Ừ  thôi  vô  trong  chuẩn  bị  đồ  đi   làm gì?”
            đừng ra ngoài nữa”.                     “Em  thích  nấu  thật  nhiều  món



            14
   10   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20