Page 18 - Tạp chí Nha Trang
P. 18

thiệt là. Đám cưới con gái mà khóc”,   lắm anh.”
           Nhi vừa cười vừa nói.                  Vấn nhìn xuống cầu thang xuê xoa,
             Vấn lạnh người khựng lại, “Mạ…    “Vậy chắc bả đi rồi, đông khách quá
           mạ… ngồi ở đâu?”                    mình không nhớ mặt hết.”
             “Thì  ngồi  với  mụ  Năm  mẹ  anh    “Vậy  hả.  Thôi  kệ,  ngày  cưới  của
           ngay  cái  ghế  dài  đó,  à,  giờ  em  cũng   mình mà, có người là vui rồi.”
           phải  kêu  bà  là  mạ  chứ  ha,  cưới  hỏi   Thắm và mấy đứa chị em dâu, rể
           xong rồi mà.”                       lấm lét thò đầu vô phòng.
             Vấn trầm ngâm, “Chắc hai bà vui      - Sao má hét lên vậy ba?
           lắm.”                                  -  Đứa  nào  không  chịu  dẹp  cái
             “Chớ còn gì nữa, ha ha nhớ hồi em   gương  làm  má  mày  giựt  mình  đó.
           bưng cái chén cơm toàn cát do anh đá   Ba phải nói trớ đi.
           banh trúng vô bắt đền bà, bà nói con   - May quá, suýt nữa là bể dĩa.
           ni  lanh  quá  thằng  Vấn  không  bằng   -  Làm  được  buổi  tiệc  kỷ  niệm
           một góc của mi…”                    đám cưới kim cương 60 năm cho ba

             “Nhớ gì mà dai dữ vậy trời, toàn   má là quá vui rồi.
           chuyện hồi xưa…”                       - Tội nghiệp má tụi con. 10 đứa

             “Thôi  em  đi  thay  đồ  trước  đây.   con,  dâu  rể,  cháu  nội  cháu  ngoại
           Chết, con mình đâu, con mình đâu rồi   chắt  cố  là  hơn  40  đứa…  Nhớ  gì
           anh, con ơi…”                       không nhớ chỉ nhớ mỗi cái đoạn vào
             “Nó ngủ rồi em”.                  đời.

             “Á…á…”,  Nhi  hét  lên  thất  thanh   - Nãy má còn nói thấy bà nội, bà
           khi vừa bước tới cửa. Vấn sực nhớ ra   ngoại tụi con về ngồi đó nói chuyện
           nhưng đã muộn.                      vui vẻ nữa.

             “Ai vậy… đi ra… sao ở trong này      - Thôi đi xuống hết đi mấy đứa,
           chớ…  bà  già  nào  lạ  hoắc  lạ  huơ  vô   má ra rồi kìa. Bu đây đông đen làm
           phòng tui vậy trời…”                má hỏi tùm lum ba mệt nữa.
             Vấn  đứng  chắn  ngay  trước  tấm    Nhi vừa đi lập cập vừa kêu, “Anh
           gương soi mà người trang điểm quên   Vấn, anh Vấn đi đâu rồi.”
           chưa  cất  đi,  xoay  nó  lại.  “Có  ai  đâu   “Đây đây, có mặt.”
           em.”                                   “Mừng quá, tưởng anh bỏ em, em
             Nhi ôm ngực, “Có mà, nhìn cái mặt   khóc…”
           khó đăm đăm á, giống như muốn la       “Ai mà bỏ được…”
           em vậy. Phải rồi, còn mặc cái áo màu
           tím giống cái em đang mặc nữa nè. Mà   “Vậy… Giêng nào anh cưới em?”
           nhìn hao hao bà mạ vậy ta, ngó quen                                A.D



                                                                               17
   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23