Page 5 - Báo Hưng Yên Cuối Tuần
P. 5
5
THỨ BẢY 4/1/2025 Cuối tuần
Giọt sương trên lá, ký ức trong tim...
ỗi buổi sáng sớm, khi ánh bình minh còn e ấp
sau những tầng mây, giọt sương đầu ngày lại
Mxuất hiện trên những chiếc lá non, trong trẻo như
những viên pha lê mà thiên nhiên ban tặng. Chúng lặng
lẽ nằm đó, lấp lánh giữa ánh sáng, như những mảnh ký
ức nhỏ bé nhưng đầy giá trị, đọng lại trên hành trình thời
gian. Nhìn giọt sương trên lá, tôi chợt thấy lòng mình
chùng xuống, như thể từng trang ký ức từ cuốn sách cũ
của trái tim đang được lật mở, từng dòng chữ, từng mảnh
kỷ niệm ùa về, thấm đẫm sự dịu dàng và sâu lắng.
Tôi còn nhớ ngày bé, quê tôi chưa có nhiều nhà cao
tầng, mọi thứ đều giản dị và chân phương. Buổi sáng
mùa đông, sương phủ dày trên những hàng cây dọc
con đường dẫn đến trường. Tôi thường thích đưa tay lên
hứng một chiếc lá, để giọt sương lăn nhẹ vào lòng bàn
tay, lạnh buốt mà lại ngọt ngào đến lạ. Mẹ tôi bảo rằng
sương là những giấc mơ của đất trời, chắt chiu trong
những đêm dài, để rồi khi mặt trời lên, chúng tan đi, trả
lại sự sống cho cây cỏ, như cách con người chắt lọc kỷ
niệm để trưởng thành qua năm tháng.
Những giọt sương ấy, tựa như những ký ức đẹp mà
mỗi người đều cất giữ trong tim. Có những ký ức trong
trẻo như buổi sáng đầu đông, khi tôi đứng lặng giữa cánh
đồng còn ngái ngủ, đôi mắt trẻ thơ ngỡ ngàng trước thế
giới rộng lớn. Bầu trời lúc ấy mang màu xanh lạ kỳ, hơi
đất ẩm hòa cùng mùi cỏ dại như thấm sâu vào tâm hồn.
Những buổi sáng mùa đông năm ấy, bên hiên nhà nhỏ,
bà tôi thường ngồi nhặt từng sợi bông để xe chỉ. Bàn tay Phong cảnh làng quê
bà gầy guộc, chậm rãi, như cách bà nâng niu từng điều Tranh: TRẦN ĐỨC
nhỏ bé trong cuộc đời.
Tôi nhớ rõ ánh mắt bà mỗi khi kể cho tôi nghe những khiến tôi nhớ về một người bạn cũ, người đã một cảm giác quen thuộc. Tôi cúi xuống,
câu chuyện cổ tích. Đôi mắt ấy long lanh, không chỉ bởi từng cùng tôi đi qua những ngày tháng thơ chạm nhẹ vào chiếc lá, để giọt sương lăn
ánh sáng từ ngọn đèn dầu leo lét mà còn bởi những ấu. Chúng tôi thường cùng nhau chạy trên qua đầu ngón tay, lạnh nhưng lại ấm áp
ký ức bà vẫn giữ trong tim. Bà thường bảo, đời người cánh đồng đầy sương, thi nhau xem ai bắt đến lạ. Có lẽ, đó chính là sự giao thoa giữa
như giọt sương mai, mong manh nhưng đẹp đẽ. "Giữ lấy được nhiều giọt sương nhất trên đầu ngọn thực tại và ký ức, giữa những điều đã qua và
những điều con thấy đẹp, để khi nào mệt mỏi, con sẽ cỏ. Giờ đây, người ấy ở đâu, có còn nhớ đến những gì đang hiện hữu.
có nơi để tựa vào," bà nói. Lời bà, cũng như những giọt những ngày xưa ấy hay không? Trong mỗi chúng ta, ký ức cũng như
sương, thấm nhẹ vào tâm hồn tôi, dịu dàng và tinh khôi. Những giọt sương mang theo bao nỗi giọt sương, luôn hiện hữu một cách thầm
Những ngày tháng ấy đã đi qua, nhưng ký ức về niềm của thời gian, giống như cách mà ký lặng nhưng đầy ý nghĩa. Chúng không phô
chúng vẫn như những giọt sương không bao giờ tan ức len lỏi vào trái tim mỗi người. Đôi khi, ký trương, không ồn ào, mà chỉ dịu dàng nhắc
biến. Chúng ở lại trong tôi, trong từng khoảnh khắc tôi ức làm ta mỉm cười, đôi khi lại khiến ta rơi
lặng lẽ nghĩ về những điều đã cũ, trong những buổi sáng nước mắt. Nhưng dù buồn hay vui, chúng nhở ta về những gì đã qua, những người ta
khi tôi bước ra khỏi nhà, nhìn những chiếc lá còn đọng vẫn là một phần không thể thiếu, là nơi để ta đã từng gặp, và những cảm xúc đã từng trải
sương. Thỉnh thoảng, lòng tôi lại bồi hồi tự hỏi: Những tìm về mỗi khi mệt mỏi giữa dòng đời hối hả. qua. Chúng giúp ta biết trân trọng hiện tại,
giọt sương ấy đến từ đâu, và chúng sẽ đi về đâu? Giọt sương tan đi khi mặt trời lên cao, bởi lẽ, như bà tôi từng nói, "Điều đẹp nhất
Ký ức cũng vậy, chúng đến như một món quà mà nhưng ký ức thì không bao giờ tan biến. không phải là giọt sương lấp lánh mà là cách
cuộc đời ban tặng, rồi dần dần hòa vào dòng chảy thời Chúng ở lại, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ, như con cảm nhận được sự lấp lánh ấy trong
gian. Có những điều ta nhớ mãi, như nụ cười của một những gốc cây cổ thụ bám chặt vào lòng lòng mình".
người bạn đã lâu không gặp, ánh mắt dịu dàng của mẹ đất. Có lẽ, điều đẹp nhất mà cuộc đời ban Và tôi, giữa buổi sáng mùa đông, chợt
mỗi khi khẽ vuốt tóc ta, hay hương thơm của bát canh tặng chính là những mảnh ký ức ấy - những mỉm cười khi nhận ra rằng, mỗi giọt sương
nóng trên mâm cơm ngày đông giá lạnh. Nhưng cũng điều nhỏ bé nhưng làm nên con người ta, trên lá chính là một mảnh ký ức trong tim,
có những điều ta ngỡ đã quên, lại bất chợt ùa về khi bắt giúp ta tìm được ý nghĩa trong từng bước đi. đọng lại để nhắc ta rằng, dù thời gian có
gặp một hình ảnh quen thuộc hay một giai điệu cũ kỹ Sáng nay, tôi lại nhìn thấy những giọt trôi đi, trái tim ta vẫn luôn có chỗ cho những
vang lên. sương trên lá. Chúng vẫn lấp lánh, vẫn trong điều dịu dàng nhất của cuộc đời.
Giọt sương trên lá buổi sáng mùa đông hôm nay, trẻo như ngày nào, và lòng tôi vẫn rung lên ĐỨC ANH
Không chủ quan Triển khai phương hướng...
GIA ĐÌNH (TIẾP THEO TRANG 4)
khi đi tập thể dục tâm xây dựng với tổng nguồn quỹ hàng trăm triệu đồng,
XÃ HỘI Quỹ “Nghĩa tình đồng đội” được các cấp hội quan
dành để tặng sổ tiết kiệm cho hội viên có hoàn cảnh
khó khăn; thăm hỏi hội viên khi ốm đau…
iệc rèn luyện sức khỏe qua các hoạt thể dục lại không có trang bị phù hợp, di Hội Cựu TNXP tỉnh đã tích cực phối hợp với các cơ
động thể dục như đi bộ, chạy bộ hay chuyển trên đường có lúc còn đi hàng đôi, quan chức năng rà soát, hỗ trợ hội viên hoàn tất hồ sơ
Vđạp xe vào sáng sớm hoặc tối muộn hàng ba, rất nguy hiểm. đề nghị cấp có thẩm quyền xét tặng, truy tặng "Huy
ngày càng trở nên phổ biến. Tuy nhiên, Những câu chuyện như trên là hồi chương Thanh niên xung phong vẻ vang". Qua rà soát,
nhiều người không chú ý đến an toàn, dẫn chuông cảnh báo cho mọi người. Thể dục toàn tỉnh có trên 17 nghìn người tham gia lực lượng
đến những tai nạn đáng tiếc. là tốt, nhưng cần đặt an toàn lên hàng đầu. TNXP qua các cuộc kháng chiến, bảo vệ Tổ quốc,
Thôn của ông Chiến gần với con đường Hãy ưu tiên tập thể dục ở những nơi an toàn trong đó có hơn 10 nghìn hội viên đủ điều kiện, đến nay
lớn, rộng và thoáng đãng. Ông Chiến đã như công viên, sân vận động, sử dụng đèn đã có 5.638 bộ hồ sơ (đợt I) đủ điều kiện trình xét tặng,
hơn 70 tuổi, có thói quen đi bộ mỗi sáng xe đạp, áo phản quang nếu tập thể dục truy tặng Huy chương Thanh niên xung phong vẻ vang.
trên đoạn đường gần nhà. Trời còn tờ mờ vào sáng sớm hoặc tối muộn. Dù đường Năm 2025, các cấp hội cựu TNXP trong tỉnh tiếp
sáng, ông đã dậy đi bộ, nhưng vì chủ quan, vắng, việc đi bộ dưới lòng đường vẫn rất tục bám sát các chủ trương, kế hoạch của tỉnh, làm tốt
đi bộ trên con đường lớn nhiều xe qua lại, nguy hiểm, đặc biệt khi tầm nhìn hạn chế. công tác giáo dục chính trị, tư tưởng cho hội viên; phát
bản thân không mang đèn, giày và quần huy vai trò là nhân chứng lịch sử, tham gia giải quyết
áo không có phản quang, ông bị một xe Phải đi đúng phần đường, chú ý quan sát chế độ, chính sách còn tồn đọng đối với cựu TNXP;
máy va quệt mạnh, dẫn đến chấn thương và không đeo tai nghe khi di chuyển để giữ làm tốt công tác phối hợp giáo dục truyền thống cho
nặng, phải nhập viện. tỉnh táo. thế hệ trẻ; đẩy mạnh phong trào vì nghĩa tình đồng đội,
Ông Chiến tuy bị thương nặng nhưng Rèn luyện sức khỏe là việc được khuyến
vẫn may mắn hơn nhiều trường hợp tai nạn khích, nhưng hãy luôn nhớ rằng, sức khỏe giúp nhau làm kinh tế, giảm nghèo bền vững và tích
thương tâm, tử vong chỉ vì đi tập thể dục không chỉ đến từ việc tập thể dục mà còn cực tham gia các chương trình kinh tế, văn hóa - xã hội,
không đúng nơi, đúng chỗ, không chú ý an từ sự an toàn trong quá trình rèn luyện. quốc phòng - an ninh của tỉnh và tại các địa phương...
toàn. Nhiều lái xe cho biết, không ít lần giật Đừng để một phút chủ quan mà hoạt động Nhân dịp này, Hội Cựu TNXP tỉnh khen thưởng
mình, phanh gấp vì gặp người đi tập thể tích cực trở thành nỗi đau cho bản thân và nhiều tập thể, cá nhân có thành tích xuất sắc trong
dục, đạp xe lúc sáng sớm hay tối muộn. gia đình. công tác hội năm 2024; trao 50 suất quà tết tặng hội
Lúc này tầm nhìn hạn chế, người đi tập VI NGOAN viên có hoàn cảnh khó khăn, mỗi suất quà trị giá 600
nghìn đồng.