Page 170 - Khát Vọng Tây Hồ - Khát Vọng Thăng Long
P. 170
BÀI 1 ĐIỂM TỰA TRUYỀN THỐNG
Dù đã chuyển mình thành một quần thể đô thị đáng sống,
những lớp lang lịch sử ẩn dưới những di tích, những tán cây, những
nếp nhà, những con ngõ vẫn luôn là những nét riêng của Tây Hồ.
Trong bối cảnh thành phố Hà Nội đẩy mạnh phát triển công nghiệp
văn hóa, Tây Hồ coi những giá trị văn hóa truyền thống là nguồn
lực, là điểm tựa để phát triển thành những sản phẩm công nghiệp
văn hóa, góp phần thiết thực phát triển kinh tế - xã hội.
Nếu đứng từ đường Thanh Niên để ngắm nhìn Hồ Tây, thì phía
bên tay trái xưa là những làng nghề - vùng đất Kẻ Bưởi gắn với nghề
làm giấy một thời “Mịt mờ khói tỏa ngàn sương/Nhịp chày Yên
Thái, mặt gương Tây Hồ” hay những tấm lĩnh Bưởi đã đi vào huyền
thoại; phía bên tay phải là dải đất của làng cây cảnh Nghi Tàm,
quất Quảng An, đào Nhật Tân...; còn phía xa xa, mảnh đất Xuân La
từng là “ruộng quốc khố” dưới triều đại Lý, Trần. Ngay từ khi vua Lý
Thái Tổ chưa định đô tại Thăng Long, Tây Hồ đã được định danh là
vùng đất cổ của nước Việt.
Những ngôi làng cổ giờ chỉ còn trong ký ức. Những tòa nhà mới
mọc lên, những cây cầu, tuyến đường được xây dựng. Địa bàn Tây
Hồ giờ là khu vực đô thị năng động và đáng sống. Thế nhưng, dấu
ấn của một vùng đất có bề dày truyền thống vẫn hiển hiện khắp
mọi nơi.
Phía bên “làng nghề”, di tích đền Đồng Cổ là nơi lưu giữ Hội
thề Trung Hiếu ở đền Đồng Cổ gắn với giai đoạn phát triển ban đầu
của vương triều Lý. Dẻo đất hẹp phía nam Hồ Tây có một chuỗi các
di tích: Đền Voi Phục (số 251 phố Thụy Khuê), chùa Thiên Niên,
chùa Tĩnh Lâu... Bên bờ bắc Hồ Tây cũng có nhiều danh tích. Nổi
tiếng nhất là Phủ Tây Hồ, nơi lưu dấu truyền thuyết về cuộc trùng
phùng kỳ thú khi Trạng Bùng Phùng Khắc Khoan gặp Thánh Mẫu
Liễu Hạnh trong một lần Thánh Mẫu giáng thế.
So với một số quận, huyện khác của Hà Nội, số lượng di sản
văn hóa vật thể, phi vật thể của Tây Hồ có thể không nhiều bằng,
170 Khát vọng Tây Hồ - Khát vọng Thăng Long