Page 67 - Nhà Báo & Cuộc Sống Đắk Lắk
P. 67

tiếng hát. Miệng hát, tay múa, H’Hoa định dìu con
             rắn rời xa đống lửa; nhưng tay Trang nắm chặt luôn   H’Hoa ngồi thụp xuống, vơ áo khoác vội lên
            cả gấu váy vào cổ chân nên không thể nhấc chân   người, hai tay ôm mặt òa khóc. Tiếng khóc làm hai
             lên được; thôi đành phải múa để dụ con rắn ra khỏi   bạn trai giật mình tỉnh lại, bật dậy. Trang cúi xuống,
             người Y Kuan trước vậy - H’Hoa tự nhủ.      đặt tay lên vai H’Hoa, nói trong hơi thở đứt quãng:
                                                            - H’Hoa ơi, em đã cứu sống hai đứa bọn anh rồi,
               Y Kuan cảm nhận được cái chết đã đến ngay   đừng khóc nữa!
             bên cạnh, nó lạnh lẽo, nham nháp, nhẹ nhàng len   Nghe Trang lên tiếng, Y Kuan cũng bước lại,
             lỏi rất từ từ: qua chân, lên bụng, lên ngực... Y Kuan   nói:
             mở mắt trừng trừng nhìn lưỡi rắn thò ra, thụt vào,   - Hôm nay không có H’Hoa thì mình chắc chết
             người cứng lại như khúc gỗ.                  rồi, khủng khiếp quá.
               H’Hoa vẫn múa, vẫn phải di chuyển, nhưng cái   Nghe hai người nói, H’Hoa mặt đỏ bừng, bụng
             chân và gấu váy bị Trang nắm chặt không nhấc   thầm nghĩ: chắc hai người khi đó chỉ chăm chú nhìn
             lên được. Làm sao bây giờ? Hàng chục câu hỏi lướt   rắn thôi, không ai thấy mình... nên từ từ đứng dậy.
             qua đầu mà chưa có câu trả lời chính xác nhất để   Trang nói:
             có biện pháp hiệu quả xua con rắn ra xa đống lửa.  -  H’Hoa thật tuyệt vời, học được cách thôi miên
                Múa bụng, một ý nghĩ chợt đến trong đầu. Khi   rắn từ bao giờ mà đuổi được rắn giỏi thế!
             truyền dạy cho cháu thuật thôi miên, điều khiển
                                                            -   Hôm nào H’Hoa dạy cho Y Kuan học với nhé.
             loài rắn, bà ngoại nói đây là tuyệt chiêu cuối cùng.   Y Kuan xúc động nói rồi quay lại nhìn Trang
             H’Hoa tay múa, miệng hát và bụng múa theo tay,   ngạc nhiêu kêu lên:
             trong khi hai chân đứng yên một chỗ. Hình như   -   Trang, sao Trang cũng khóc?
             con rắn đã cảm nhận được vẻ đẹp thần bí của điệu   Trang vội đưa tay lên lau nước mắt, rồi nắm
             múa, đầu rồi cả khúc thân dài ngoằng của nó cùng   chặt hai tay H’Hoa, nhìn thẳng vào mắt bạn như
             uốn lượn theo. Múa bụng, cái khó xử nhất ở đây là   lâu lắm mới gặp. Lúc rắn trườn qua người Y Kuan,
             người múa phải cởi áo để cho rắn thấy vẻ đẹp của
                                                          Trang nhìn lên và vô tình được chứng kiến H’Hoa
             bụng và ngực người múa. Giờ đây, giữa khu rừng   cởi áo. Say theo điệu múa nên Trang chứng kiến
             vắng lại có hai bạn trai mà cởi áo ra thì... H’Hoa   tất cả mọi việc; khi ấy đã định thả tay ra, nhưng chợt
             thoáng đỏ mặt.
                                                          nghĩ: mình thả tay, bạn ấy đoán ngay ra mình đã
                Nhưng không múa bụng con rắn sẽ tỉnh lại, và
                                                          thấy thì... khó xử lắm. Thôi đành nằm im giả như đã
             cái chết chắc chắn sẽ đến với hai bạn. Còn bỏ áo ra   ngất; nhưng sâu thẳm trong tim, Trang cảm phục
             để múa hai bạn trai thấy thì... Trang người Kinh đẹp
                                                          bản lính người bạn gái dân tộc Êđê vô cùng. Trong
             trai, học giỏi, mình ưng hắn nhiều lắm, giờ để hắn
                                                          hoàn cảnh ấy, chắc chắn rất ít người con gái dám
             thấy ngực mình sẽ nghĩ như thế nào? Không thể
                                                          làm như thế. Trang cắn chặt răng nhưng nước mắt
             không múa bụng, mình vì thể diện mà để hai bạn
                                                          cứ trào ra, ướt đẫm.
             chết thì không được. Cuộc đi choi hôm nay mình   H’Hoa ngước nhìn Trang, ánh mắt là lạ, nở nụ
             chủ động tổ chức, mời các bạn về chdi; chẳng lẽ
                                                          cười rất tươi rồi cúi đầu nhìn xuống chân, hai má
             vì sỹ diện mà để mất các bạn mãi mãi. Mạng sống
                                                          ửng hồng, nói nhỏ:
             của con người là quý giá nhất, không có gì quan
                                                             -Trang, đau tay em!
             trọng hđn, thôi đành... Đầu H’Hoa nghĩ như thế nên
                                                             Sau gần bốn năm cùng học đại học với nhau,
             hạ quyết tâm khuất phục con rắn: mắt nhìn thẳng
                                                          lần đầu tiên H’Hoa xưng em với Trang. Trang
             vào mắt rắn, miệng hát, tay múa đưa vòng than lửa
                                                          buông tay bạn mà người như bị sốt. Đêm về khuya,
             rộng dần, từ từ buông cho áo rdi xuống chân...
                                                          gió lắc cây trở mình tạo nên tiếng động ào ào ập
                Hình như con rắn bị khuất phục trước điệu múa
                                                          đến như từng cơn sóng biển. Xa xa tiếng chim ăn
             của H’Hoa nên nó hạ dần độ cao, đầu lắc lư thấp
                                                          đêm gõ vào không gian từng nhịp đối đáp nhau:
             dần, thấp dần rồi vòng xa đống lửa, trườn qua khỏi
                                                          “năm trâu sáu cột”, “bắt cô trói cột”
             người Y Kuan. Chỉ chờ có vậy, H’Hoa hét lên: huầy!
                                                             Chú thích tiếng Êđê:
             Ném thanh củi đang cầm vào bếp lửa làm tàn lửa
                                                             1.  Yang: thần linh.
             bay lên loạn xạ. Con rắn giật mình, lao luôn vào
                                                             2.  Ei rẽi: làn điệu dân ca của người Êđê.
             bóng đêm, biến mất.
                                                                    (Xlkìlìcị/íl^ĩy 2^2 5 ©
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72