Page 65 - Nhà Báo & Cuộc Sống Đắk Lắk
P. 65
TRÂM NHÂN
Ghờ xuân về phố núi
yêu thương
ĐẶNG BÁ TIẾN
Giêng hai rồi phố còn vương chút đông
Trời trở gió xạc xào cơn bấc thổi
Con ngõ vắng nắng vàng rơi ngập lối Tháng ba hoa gạo
Chở mùa về se sắt tiết hanh hao
Tháng ba như thể dậy thì
Giêng hai rồi xuân còn ở nơi nao
lửa hoa gạo đỏ cả khi tối trời
Bên hiên vắng sắc mai đào phai nhạt
cánh hoa như thể làn môi
Mênh mông quá cánh chim chiều bay lạc
muốn dâng tất cả cho người nụ hôn
Cội cây già phiến lá quẫy lao xao
Tháng ba cầm hạt cô đơn
Giêng hai rồi sao lòng cứ chênh chao
ta đi tìm chỗ để ươm nỗi niềm
Ngơ ngẩn nhớ một bóng hình xa lắc
ươm trong những ngón tay mềm
Hoàng hôn buông, gieo nỗi buồn giăng mắc
ươm vào ánh mắt sau rèm mi ai
Tiếng tơ lòng hoang hoải cả cơn mê
Tháng ba mây trắng thở dài
Bưởi thơm nồng vương vấn mãi hương quê
chở theo yêu dấu ra ngoài nhân gian
Cải đơm bông bời bời trên bến đợi
ta ngồi đợi giữa mênh mang
Ngọn gió lành khi nào đưa em tới
con thuyền mắt biếc chèo sang bến tình
Để xuân về bên phổ núi yêu thương.
(Giêng hai: tháng giêng và tháng hai âm lịch, theo Tháng ba đậu xuống vai mình
cách nói dân gian nghĩa là đầu năm) bông hoa gạo nói lặng thinh bằng màu:
cây già nào biết bạc đầu
màu hoa vẫn thắm trong bao mắt người!
NGUYỄN TIẾN SỸ
Tóc mẹ
Chăm tóc cho Mẹ đón Xuân Trăng ươm hương bưởi thoảng vào mênh mông
Lưa thưa sợi bạc, lặng thầm rơi rơi! Sợi này lấm láp rạ dồng
Chạy ba quãng chợ gánh gồng nuôi con
Sợi này tuổi lẻ chín mươi Sợi thương, sợi nhớ hãy còn
Cõng mưa, cõng nắng một thời vẫn nguyên Một đời chung thủy, sắt son lặng thầm...!
Sợi này từ tuổi thần tiên
Phất phơ chân sáo, đánh chuyền, nhảy dây Chăm tóc cho mẹ đón Xuân
Sợi này ướp mớ tóc mây Biết còn chăm được mấy lán Mẹ ơi
Thủa cô trinh nữ hây hây má đào Tóc Mẹ bạc trắng mây trời
Sợi này gội cạnh cầu ao Như mầm Xuân biếc nâng đời con di!
ơXủáĩìMiCỊị) 2ể>25 ®