Page 41 - Báo Thái Bình - Số Tết Âm Lịch
P. 41
39
Xuân Ất Tỵ
Có Đảng dẫn đường! Lời di huấn
ĐỖ TUYẾN của Bác Hồ
Quỳnh Phụ
Chín nhăm năm một chặng đường PHẠM NGỌC YÊN
Đảng ta như ánh thái dương sáng ngời Hòa Bình, Kiến Xương
Từ ngày có Đảng ra đời
Nhân dân thoát kiếp tôi đòi lầm than
Bác Hồ lãnh tụ kính yêu
Thực dân phong kiến bạo tàn Người đi để lại những điều quý thay
Dân mình đói khổ cơ hàn xác xơ Như vàng trăm lạng cầm tay
Nghe theo lời Đảng, Bác Hồ Lời Người ấm áp tràn đầy yêu thương
Đánh Pháp, đuổi Nhật bấy giờ thành công
Kết đoàn sức mạnh phi thường
Bước chân dưới ngọn cờ hồng
Nhân dân đoàn kết một lòng tin theo Chung tay xây dựng quê hương đẹp giàu
Diệt giặc dốt, xóa giặc nghèo Việc dù gian khó đến đâu
Con thuyền cách mạng Đảng chèo quyết đi Hoàn thành lo liệu đứng đầu là dân
Vượt qua bão tố xá chi Cộng đồng tương ái tương thân
Vững vàng đến đích hiểm nguy không sờn Có dân việc khó vạn lần cũng xong
Việt Nam một dải giang sơn Đại đoàn kết, đại thành công
Đất nước thống nhất không còn ngoại xâm Lời Người di huấn ngọc hồng tinh hoa
Miền Nam ruột thịt đang cần
Cả nước như một đoàn quân lên đường
Không tiếc của cải máu xương
Ngày đêm chi viện tiền phương kịp thời
Chủ nghĩa yêu nước sáng ngời
Thống nhất Tổ quốc vọng lời non sông
Chống Mỹ cứu nước thành công
Việt Nam một dải cờ hồng tung bay
Toàn dân đoàn kết dựng xây
Đất nước đổi mới càng ngày phồn vinh
Tổ quốc thống nhất hòa bình
Phát triển, hội nhập, vươn mình bay xa
Hát vang khúc khải hoàn ca Hội làng mùa xuân
Dân giàu, nước mạnh thật là vui sao
Chúng ta mãi mãi tự hào
Công ơn Đảng, Bác khắc vào trong tim...
NGUYỄN TƯỜNG THUẬT
Thụy Văn, Thái Thụy
Rạo rực sắc xuân Đàn chim én mang xuân về trước cửa
Nụ đào phai còn e ấp đợi chờ
Triền sông vắng cánh cò chao cánh trắng
Mưa bụi giăng bay bảng lảng tựa sương mờ.
TÂY DƯƠNG Lúc bén hơi xuân, đồng làng xanh rười rượi
Thành phố Thái Bình Sắc non tơ trải tới tận chân trời
Người áo tím, áo hồng râm ran đường trẩy hội
Chim ríu rít líu lo tấu bản nhạc không lời.
Chìm trong giấc ngủ mùa đông
Xuân về đánh thức khóm hồng trổ hoa Những em gái quê chân ngấm màu bùn ruộng
Heo may dùng dắng thoảng qua Đêm hội làng say câu hát giao duyên
Tiếng chim gọi bạn thiết tha nồng nàn Chiếu chèo sân đình em nhập vai công chúa
Tay múa mềm y như thể tay tiên...
Lứa đôi về với hội làng
Trời xanh nghiêng xuống ngỡ ngàng bâng khuâng Mùa xuân đến... xuân đi... xuân lại đến
Bồi hồi nhớ những tháng năm Hội xuân quê có từ thuở vua Hùng
Những câu lý, câu xoan, câu chèo, câu dặm
Em từng e thẹn lặng thầm bên anh Mấy nghìn năm rồi còn ngân nhịp trống rung.
Tơ hồng quá đỗi mong manh Hội làng mùa xuân dẫn ta về cổ tích
Khác chi ngọn sóng chòng chành đầy vơi Những câu dân ca em hát ở sân đình
Buộc sao được ngọn gió trời Là dòng sữa nghìn năm nuôi hồn dân tộc
Lời thề ai nỡ đánh rơi ngoài thềm Để đất nước các vua Hùng mãi mãi trường sinh
Và mỗi mùa xuân lại về hội ở sân đình...
Lắng vào ký ức không quên
Hành trang vượt mọi ưu phiền bể dâu
Một năm mới đã bắt đầu
Cuộc đời rộng mở sắc màu lung linh
Quê hương vững bước lộ trình
Kỷ nguyên đất nước vươn mình bay cao.