Page 34 - Đời sống Gia Đình
P. 34
Số 02
Cuộc sống tươi đẹp
thì câu nói đó lại vang lên. Chè con
ong không thể thiếu gừng. Mùi thơm
của gừng quyện với mùi thơm của
nếp sẽ tạo hương vị rất đặc biệt của
chè, hấp dẫn vô cùng.
Bếp củi mẹ nhóm chẳng mấy chốc
đã nghi ngút khói. Nồi xôi nếp trên
bếp tỏa mùi thơm lúa mới. Tôi lăng
xăng bên mẹ, phụ mẹ rỡ xôi ra rá, để
nguội rồi nấu chè. Một củ gừng già
rửa sạch, giã nhuyễn, một nửa lọc lấy
nước để trộn cùng nước mật, một nửa
cho vào chè khi sắp chín. Tôi hít hà
mùi thơm lan tỏa khắp không gian
bếp, một mùi thân thuộc, yêu thương.
Với tôi bếp là nơi ấm áp và ngọt ngào
nhất khi có mẹ.
Trời đông lạnh giá mà trán mẹ lấm
tấm mồ hôi, tôi ước mình lớn thật
nhanh để đỡ mẹ. Cứ thế, tôi dõi theo
đôi bàn tay mẹ, từng công đoạn, từng
lời nói như in trong tâm trí tôi. Tưởng
rằng nấu chè đơn giản nhưng khi tự
tay làm, tôi mới hiểu và thấy thương
mẹ biết nhường nào.
TẾT VỀ, hạt nấy dẻo, mềm, bóng loáng, nhìn
Mật quyện đều hạt xôi, hạt nào
thôi đã hấp dẫn lắm rồi. Đôi đũa cả
trên tay mẹ không ngừng khuấy, gần
được mẹ cho nốt chút gừng giã
nhuyễn vào đảo đều. Nồi chè đậm
nhớ món chè con ong một màu nâu óng là lúc chè vừa chín.
Mẹ khéo léo dùng muôi múc chè ra
từng bát nhỏ để chè thành khuôn.
Chè nguội úp sang đĩa, rắc chút vừng
mẹ nấu
LÊ HÀ rang lên trên, vậy là món chè con ong
đã hoàn thành.
Một điều thú vị tôi vẫn nhớ. Ngày
Thoảng trong gió mùi thơm của gừng, của nếp khiến tôi
Tết ông Công ông Táo, khi nấu chè mẹ
lại nhớ món chè năm xưa mẹ nấu. Nhớ chè con ong và
cố ý để chè vương lên “ông đầu
rau”, mẹ bảo để Táo Quân
những mùa xuân có mẹ!
nhà mình lên trời tâu
Có lẽ món chè con ong không lạ gì con ong ngon thì phải bày cho ngọt giọng.
với người dân miền Bắc, nhất là vào đồ gạo lên thành xôi, Lúc đó, tôi vừa
những dịp lễ, Tết. Nhưng với tôi nó xôi dẻo nhưng ngạc nhiên vừa
thật đặc biệt, thấy chè tôi nhớ mẹ, không nát, hạt xôi buồn cười
nhớ những cái Tết quây quần bên bếp còn nguyên, căng nhưng khi lớn
lửa hồng. mọng thì chè mới lên tôi hiểu, đó
Năm nào cũng vậy, Tết nhà tôi đẹp, mới ngon.” Lời là mong ước
không thể thiếu bánh chưng, nồi thịt mẹ dặn như mới của mẹ. Mẹ
đông, hũ hành muối và những đĩa chè vừa hôm qua mặc muốn ông Táo
con ong mẹ nấu để thắp hương ông dù mẹ đã xa chúng lên trời tấu bày
bà tiên tổ. Mẹ tôi làm nông, sau vụ lúa tôi bao năm. suôn sẻ, năm mới
hè thu, mẹ để dành những thúng Tết, tôi thường gia đình cũng
thóc nếp mẩy nhất, ngon nhất để Tết theo mẹ đi chợ, thứ suôn sẻ mọi bề.
dùng. Những hạt gạo tròn căng, trắng không thể thiếu là phên Khi có gia đình
ngần, tích tụ hương trời khí đất cùng bánh mật, mang về mẹ gói riêng, mâm cỗ Tết nhà
bao vất vả, tảo tần của mẹ được kỹ, để dành. Ngày ông Công tôi không khi nào thiếu đĩa
chuẩn bị cho nồi bánh chưng và ông Táo rồi đêm Giao thừa, mẹ đem chè con ong. Tôi tự tay nấu, mỗi
những đĩa chè ngọt thơm. mật ra nấu chè. Công thức nấu chè một công đoạn, lời mẹ dặn như vẳng
Hồi bé, tôi thích lúc mẹ vo gạo, tôi của mẹ cũng như bao người, mà sao bên tai. Nhưng dù cố gắng thế nào tôi
lanh chanh chọc đôi bàn tay của mình tôi ăn ở bao nơi nhưng vẫn thấy chè vẫn thấy mình nấu không ngon bằng
vào rá gạo, vò nhẹ. Mẹ hay mắng: “Lớn mẹ nấu là ngon nhất. Mẹ dùng dao mẹ. Thấy chè con ong tôi nhớ mẹ.
lên thấy việc lại lẩn như trạch”, tôi chỉ cạo mật nhỏ vụn ra, cho vào nồi gang Nhớ dáng mẹ gầy, nhớ bếp lửa ấm
biết nhe hàm răng sún cười tít mắt. nấu chảy, sánh quyện. “Chè nấu bằng nồng ngày đông, nhớ những ngọt
Gạo vo sạch, để ráo nước rồi xóc mật màu sẽ đẹp và ngon nhất đấy – ngào, thơm tho mẹ dành cho gia đình
chút muối, mẹ mang đi đồ. “Muốn chè con nhớ nhé”, mỗi lần tôi định nấu chè và nhớ những mùa xuân có mẹ.

