Page 14 - Báo Đắk Lắk - Số Tết Âm Lịch
P. 14
9 Hồi ký của ĐOÀN VIÉT DOÃN
Đã gần 60 năm trôi qua, nhưng những ngày tháng hành quân vào chiến
trường Tây Nguyên chiến đấu vẫn vẹn nguyên trong trí nhô chúng tôi -
nhừng cựu chiến binh Tiểu đoàn bộ binh 301. Vượt lèn trên những khó
khăn, gián khổ, đọng lại trong lòng chúng tôi là tinh cảm đồng đội, quân
dân keo sơn, gắn bó...
Các chiến sĩ vận tài Tây Nguyên vận chuyển hàng hóa phục vụ
chiến dịch. Ảnh: Thanh Tụng - TTXVN
hả cuồn cuộn, quân đi bên tình quân dân. Qua từng lần ây ười đã sáng mà
ầu tháng 4/1965, trạm, bên ngọn đèn dầu không đến được trạm, phải
gạo căng ních quàng trên phải đường, bên trái là
chúng tôi nhận ba lô cao lút gáy, nặng 7 thanh niên xung phong nói bọc giây đỏ lừ như quả tản quân lên đồi sừn. đồi
lệnh động viên về - 8 kg. Để giảm bớt trọng cười râm ran, tất cả nườm nhót chín là các mẹ, các cô mua lúp xúp. Các mẹ, các
Lương Sơn (tỉnh lượng, tôi phải cắt chiếc nượp đổ ra tiền tuyến, cầu gái và thiếu niên trao bát chị gánh nước, khoai luộc
Hòa Bình) thành chiêu cá nhân lấy một Hàm Rồng gồng mình nước cho bộ đội uống, dúi cho bộ đội. Một bà mẹ
phần ba lót sau lưng, lúc
lập Trung đoàn 514. ngày đêm chịu đựng mưa chanh, mía vào tay từng tóc hoa râm, dáng phúc
Những ngày sau đó, cán bom bão đạn vẫn nháp người. hậu, giọng thân tình nói:
10 phút giải lao ưải ra,
ngồi
nbộ, chiến sĩ đơn vị tập ngả đầu lên ba lô ngủ nhá lửa hàn của công nhân Miền Trung nắng “Các con đi làm xong việc
trung rèn luyện chuẩn gà gật. bám sửa cầu bảo đảm giao nóng, đêm gió Lào hanh nước rồi về qua đây thăm
bị vượt Trường Sơn vào Khu IV trong thời thông. Lời ca ngân nga hao hầm hập, có chặng mẹ...”. Ký ức tôi nhớ mãi
Nam đánh Mỹ. điểm ác liệt, cuộc chiên ngọt ngào vang xa của các đường xa dân, khô khát lời của mẹ.
Trước ngày ra mặt đối không của quân ta với chiên sĩ văn công phục vụ cả họng. Cứ 9 đêm đi thì Đến làng Ho (Quảng
trận, cán bộ, chiến sĩ đều máy bay Mỹ ngày đêm lửa bộ đội và dân công ưên được một lần dừng chân, Bình), trạm cuối cùng đất cây đá rêu bám mốc meo.
viêt đơn tình nguyện, có đạn ầm ầm. Ban đêm đèn từng cung đường bom ngày nghỉ chỉ chợp mắt Bắc vượt Trường Sơn. Vượt dốc, đầu người sau
người chích máu mình dù sáng rực, bom chớp đạn, nghe xao xuyên trong vài ba tiếng vì ười nóng Dốc Ngàn Linh Một vời chạm chân người trèo
viết huyết tâm thư: “... Dù giật, đạn bay nhằng nhịt khí thế sục sôi đánh giặc. lại máy bay, bom đạn loạn vợi ười nắng mà ưên tán trước, rừng môi
gian khổ hy sinh cũng sẵn vạch màn đêm nháp nhóa. Hành quân tới đâu ười đất. cây rừng nước nhỏ xuống mở _ đi
Dốc I
sàng cống hiến trọn đời vì Đêm đêm dòng người hối cũng thấy dạt dào thắm Đoạn đường Hà Tĩnh, tí tách ướt sũng như mưa. 80C
dốc V
sự nghiệp cách mạng giải
phóng miền Nam, thống dóc
đèo. vW
nhất nước nhà. Nguyện
một lòng trung thành với suôi Iư9
Đảng, với Bác Hồ và nhân xanh \«
dân.?.”. Ngày hài
Chiều 25/6/1965, đơn gặp máy'
vị hành quân vào Nam, phóng rocl
lưng mang ba lô con cóc đạn. đất J
cài lá ngụy trang, súng đạn té, cây J
trang bị trên người, rời đất
Hòa Bình hướng ra phía
trước. Từ ga Văn Điển,
chuyến tàu hỏa đưa chúng
tôi về phương Nam. Hai
bên đường nhân dân đông
nghịt hướng lên đoàn tàu
vẫy tay, tung khăn nón rối
rít, tươi cười tiễn người ra
trận.
Tàu chuyển quân đến
Hà Trung (Thanh Hóa)
phải dừng. Bộ đội đi bộ
suốt một tháng ười, đêm
hành quân, ngày nghỉ chân
theo từng cung trạm tới
Quảng Bình. Ngoài trang
bị súng đạn, mỗi người
mang một bao ruột tượng Nhân dân Tây Nguyên cùng bộ đội kéo pháo để đánh chiếm các đình cao ở Pleiku. Ảnh: TTXVN
10 OẮK LẮK o
Ty